Ở tuổi 25, nhìn lại đoạn đường đã đi, sao tôi thấy chông gai quá, kể cả sự nghiệp lẫn chuyện tình cảm.
Tôi là nữ, nhân viên văn phòng ở TP HCM, sinh ra và lớn lên trong gia đình đông con, nhìn chung gia đình nghèo khó vì mình mẹ tần tảo nuôi năm con lớn trường thành. Hiện tại, mỗi anh chị em tôi đều có cuộc sống tạm ổn, âu cũng là cái phước. Tôi thấy mình còn may mắn hơn nhiều người khốn khó giữa đời thực. Vì tính cách hay lo cho gia đình từ bé, tôi đã biết đỡ đần mẹ chuyện gia đình, hiếu thảo với mẹ dù đôi khi cũng nói những lời khiến mẹ đau lòng.
Thời gian trôi đi, tôi cứ sống vì người khác, giúp đỡ mọi người xung quanh. Tôi có khả năng học tốt nên học đại học ở trường danh tiếng của Sài Gòn rồi cố gắng làm thêm, ra trường đúng hạn và có việc làm ngay sau đó. Hiện tại thu nhập của tôi ở mức trung bình khá so với mặt bằng chung, cảm thẩy ổn, không so sánh với bạn bè xung quanh vì mọi sự so sánh đều khập khiễng, hơn được người này lại thua người khác.
Công việc của tôi từ khi ra trường tới giờ đã trải qua biết bao sóng, chuyện tình cảm cũng không đâu vào đâu dù ngoại hình được đánh giá là ưa nhìn. Tính cách tôi vui vẻ, luôn sống lành mạnh và đúng chuẩn mực. Tôi hiền lành, có ý chí, yêu thương và giúp đỡ mọi người xung quanh, còn những mảng tối của bản thân thì tôi luôn kiểm soát để nó không biến thành điều xấu xa. Nhiều khi tôi hoài nghi rằng sống lương thiện có được phước không? Hay mình phải nhẫn nhịn, cố gắng rèn luyện bản thân tốt hơn? Mong nhận được sự chia sẻ và góp ý của các bạn.
Lam
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Nhận xét
Đăng nhận xét