Không thông minh không đáng sợ, cái đáng sợ là không có kiên trì Giàu không đáng sợ, cái đáng sợ là giàu mà vô đức. Nghèo không đáng sợ, cái đáng sợ là nghèo mà vô chí. Mất danh không đáng sợ, cái đáng sợ là có danh mà không chính. Im lặng không đáng sợ, cái đáng sợ là nói mà vô tâm. Không biết giao tiếp không đáng sợ, cái đáng sợ là chẳng có chân thành. Không thông minh không đáng sợ, cái đáng sợ là không có kiên trì. Chịu đả kích không đáng sợ, cái đáng sợ là mất đi dũng khí của mình. Có tài không đáng sợ, kiêu căng mới đáng sợ. Không tài không phải sợ, tật đố người ta mới đáng sợ. Chịu nhục không đáng sợ, mất đi khí phách của bản thân mới đáng sợ. Thân thể mệt mỏi không đáng sợ, tâm linh mệt mỏi mới đáng sợ. Thân thể còn có thuốc mà chữa, tâm linh thì có thuốc gì chữa đây? Tăng Quốc Phiên (1811 – 1872) là một vị quan nổi tiếng thời Mãn Thanh. Ông được đánh giá là một người văn võ song toàn, thậm chí còn được hậu thế ca tụng là “con người vẹn toàn nhất thiên cổ”. Trong một bức thư g