Chuyển đến nội dung chính

Giang hồ khét tiếng TP.HCM hoàn lương vì một lời kể về mẹ

 Thương mẹ già phải ki cóp từng đồng để thăm tù, đại ca Cu Đen quyết dừng bước giang hồ, hoàn lương làm người lương thiện.

Đại ca giang hồ Cu Đen một thời bây giờ là anh bán hoa hiền lành, chất phác.

“Khi nào thấy mặt mới biết còn sống”

Ở một góc vỉa hè (Quận 8, TP.HCM), người đàn ông gần 50 tuổi ngồi lặng lẽ nhìn ra khu chợ tấp nập. Chốc chốc, anh lại bơm chiếc bình tưới cây rồi xịt lên những nhánh cây phát tài xanh biếc.

Trông dáng vẻ từ tốn, nhẹ nhàng ấy, không ai dám tin rằng, trước đây, anh từng là một đại ca giang hồ khét tiếng tại TP.HCM. Hơn 20 năm trước, nhắc đến tên Cu Đen hay đại ca Đen, giới giang hồ TP.HCM không ai không biết.

Quy tụ trên dưới 40 đàn em sẵn sàng bỏ mạng vì mình, băng nhóm của Cu Đen “hùng cứ” ở Quận 8, làm đủ chuyện phi pháp để tồn tại. Không chỉ thực hiện các vụ cướp giật chớp nhoáng trên đường, Cu Đen và đàn em còn tổ chức cướp, bảo kê, đòi nợ thuê, đâm thuê chém mướn, buôn bán ma túy…

Người đàn ông kể: “Biệt danh Cu Đen, đại ca Đen là chuyện của hơn 20 năm trước chứ tên thật của tôi là Mai Thanh Long. Thời trai trẻ tôi ham thắng thua, không biết suy nghĩ lại lười lao động nên mới đi vào con đường lầm lạc”.

Ít ai biết trước đây, con người này từng là một đại ca giang hồ vào tù ra trại như cơm bữa.

“14 tuổi, tôi đã tụ tập làm chuyện phi pháp. Lớn hơn một chút, tôi có đàn em và làm mọi chuyện ác để có tiền tiêu xài. Lúc thì chúng tôi đi cướp giật, cướp có vũ khí, lúc lại kéo đàn em đi quậy phá để được bảo kê quán, khi thì đi đòi nợ, đâm chém thuê…”, anh kể thêm.

Sớm vào đời bằng con đường phi pháp, Cu Đen cũng sớm nếm trải những năm tháng tù tội. 16 tuổi, Cu Đen lần đầu đi cải tạo sau nhiều phen "kéo quân đi giành địa bàn, chém thuê, đòi bảo kê".

Về nhà được 2 tháng, đại ca Đen lại tụ tập đàn em, xách hàng nóng đi giành địa bàn, truy sát những băng nhóm đang nhen nhóm hình thành đòi chia lãnh địa. Sau cuộc chiến, Cu Đen lại đi tù với thời hạn 3,5 năm.

“Lúc đó, tôi đi tù như cơm bữa. Thời đó, chúng tôi chỉ biết đâm chém, cướp, giật... để sống. Tôi không bao giờ ở nhà. Tôi đi làm chuyện phi pháp nhiều đến nỗi khi nào đàn em, người nhà thấy mặt thì mới biết tôi còn sống”, anh Long kể thêm.

Sau những lần vào tù, ra trại, Cu Đen xăm hình con rồng kín lưng.

Cuối cùng, khi đã có một thế lực lớn, trở thành đại ca được nhiều băng nhóm, giới giang hồ các tỉnh biết tên, Cu Đen lấn sân sang một lĩnh vực mới. Đại ca Đen hạn chế cho đàn em cướp giật mà chuyển sang thử bán ma túy.

Lấn sang lĩnh vực đem lại siêu lợi nhuận và tính rủi ro cao, băng nhóm của Cu Đen càng trở nên táo tợn, nguy hiểm. Đại ca Đen sẵn sàng xua quân đánh chiếm, triệt hạ những băng nhóm khác ở các quận lân cận để có thể độc chiếm thị trường phân phối ma túy.

Thời điểm này, các cuộc thanh toán, giành địa bàn giữa băng nhóm của Cu Đen và những băng nhóm khác càng trở nên khốc liệt, đẫm máu. Tuy nhiên, khi đang lên như diều gặp gió, Cu Đen bất ngờ bị công an bắt rồi đi tù vì tội Buôn bán trái phép chất ma túy.

Dừng bước giang hồ

Anh Long kể: “Lần nào vào tù, tôi cũng được khuyên nhủ, giáo dục rất tốt. Nghe những lời ấy, tôi cũng tự nhủ khi thụ án xong, về nhà sẽ tu chí làm ăn. Thế nhưng, khi vừa ra tù, về đến nhà là những ý định ấy tan biến sạch. Tôi lại tụ tập đàn em đi cướp, đi bảo kê…”.

“Tuy nhiên, đến lần đi tù vì tội buôn bán ma túy, tôi bắt đầu nghĩ về cuộc đời mình. Tôi nghĩ về mẹ và đứa con gái tật nguyền của mình. Mẹ tôi khi ấy đã già và hay đau bệnh. Để có tiền đi thăm tôi, bà phải ki cóp từng đồng…”, anh xúc động kể thêm.

Sau khi hoàn lương, anh lúc nào cũng ăn mặc kín đáo, che đi những hình xăm như muốn quên đoạn đời lầm lỗi.

Đặc biệt, có lần Cu Đen nghe đàn em kể lại rằng, mẹ anh vì muốn dành dụm tiền thăm con đã phải nhịn ăn, nhịn mặc, không dám mua thuốc uống khi đau bệnh… Trong khi đó, bà còn phải còng lưng nuôi đứa con gái tật nguyền của Cu Đen từ khi bé mới lọt lòng.

Trên bước đường giang hồ, Cu Đen gặp gỡ rồi “qua đường” với một cô gái. Cả hai có với nhau đứa con. Không may, vừa sinh ra, đứa bé đã không phát triển bình thường. Cuộc sống kiểu chắp vá của Cu Đen và vợ hờ tan rã vì những lần anh đi tù liên tục.

Sinh con được 3 tháng, cô gái vứt bỏ đứa bé để chạy theo hạnh phúc mới. Từ trại giam, Cu Đen nhờ đàn em bế đứa trẻ về cho mẹ ruột nuôi. Anh Long tâm sự: “Lần ở tù cuối cùng, tôi mới thấy hối tiếc những tháng ngày lầm lạc”.

“Nhớ đến những lần đâm chém, tôi lạnh người, toát mồ hôi rồi thầm cám ơn Trời Phật vì may mắn chưa bỏ mạng. Trong những phút giây nhìn lại, tôi thương mẹ và nhớ con vô cùng. Càng nhớ mẹ, tôi càng hối hận vì những gì mình đã gây ra. Thế rồi tôi quyết tâm hoàn lương”, anh kể thêm.

Trong giới giang hồ thời điểm đó, Cu Đen nổi tiếng liều lĩnh, máu lạnh, sẵn sàng đổ máu, bỏ mạng trong tất cả mọi cuộc chiến. Thế nhưng, khi vào tù, Đen đại ca lại vô cùng hiền lành, cải tạo tốt nên lần nào cũng được giảm án.

Tuy vậy, con đường hoàn lương của Cu Đen cũng trải qua nhiều gian nan, thử thách. Cũng như nhiều lần ra tù trước, ngày anh được tha tù cuối cùng, đàn em khắp nơi đổ về tìm “đại ca Đen”.

Nhiều đàn anh của băng nhóm khác cũng tìm đến, mở lời mời Cu Đen đứng ra lãnh đạo. Họ đưa ra nhiều tiền, vàng, vị trí cao trong giới giang hồ… để đổi lấy cái gật đầu trở thành thủ lĩnh mới từ đại ca Đen.

Anh ít khi kể về cuộc đời mình, nếu có anh chỉ muốn chia sẻ để những người đang lầm lạc hiểu và sớm quay đầu, sửa sai.

Tuy vậy, Cu Đen một mực từ chối. Anh về nhà với 2 bàn tay trắng, tuyên bố chia tay đàn em, tự thân làm lại cuộc đời. Đầu tiên, anh xin đi làm phụ hồ. Dẫu vậy, làm chưa được mấy hôm, ông chủ thầu đã bị đàn em của anh đánh cho bầm dập vì “dám sai đại ca đi bê gạch, trộn xi măng…”.

Sau đó, anh vay mượn anh em trong nhà mua hoa về bán. Đến nay, anh vẫn gắn bó với chiếc xe đẩy chất đầy những bó hoa cúc, phát tài, lay ơn… Anh lặng lẽ ngồi bán trên vỉa hè.

Anh Long nói: “Lúc ra tù, tôi được cơ quan chức năng ở quận, phường hỗ trợ lắm. Anh em trong nhà cũng giúp nhiều. Buôn bán nhỏ như vậy thu nhập không nhiều nhưng thoải mái, không phụ thuộc ai, không lo vào tù ra trại".

"Như bây giờ mới là cuộc sống. Ngày trước không biết suy nghĩ nên tôi mới làm chuyện không đúng, mất đi nửa đời người. Cho đến lúc này, tôi không bao giờ có ý định quay lại con đường cũ nữa".

"Tôi muốn chứng minh cho những người đã và đang có ý định hoàn lương là chỉ cần hạ quyết tâm, chúng ta sẽ làm được. Nếu muốn làm lại cuộc đời, những ai còn đang lầm lạc hãy hạ quyết tâm vì không bao giờ quá muộn để chúng ta sửa sai”, anh nói thêm.

Bài, ảnh: Hà Nguyễn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v