Chuyển đến nội dung chính

10 điều đại kỵ người xưa lưu lại, ai cũng cần phải nhớ

 Những độc giả có trái tim nhân ái, thiện từ, có trách nhiệm và lương tri đối với toàn thể nhân loại, bởi vì luôn luôn có hy vọng và tương lai của mỗi chúng ta bao hàm trong đó. Chúc cho những truyền thống đạo đức tốt đẹp của dân tộc về lòng nhân ái, các phép tắc lễ nghĩa và các giá trị nhân văn sẽ được tất cả mọi người đón nhận, thực hành trong đời sống hàng ngày và tiếp tục lưu truyền cho thế hệ tương lai. Đó chính là phần tinh túy nhất, là phần nhân văn nhất giúp cho cuộc sống của tất cả chúng ta ngày một hòa ái và tốt đẹp hơn!

Bạn đã nghe qua câu: Cái gì quá cũng không tốt? Vậy thì hãy học ngay 10 điều cổ nhân truyền lại này.

Vui quá dễ lỡ lời

Chúng ta thường nghe câu “Rượu ngon uống lắm cũng say, người khôn nói lắm dẫu hay cũng nhàm”. Nói nhiều không chỉ gây cảm giác nhàm chán, khó chịu cho người khác, còn khó tránh khỏi đắc tội với họ vì lỡ lời. Đặc biệt là khi cao hứng lại càng nên kiềm chế bản thân.

Bởi muốn chia sẻ niềm vui nên mới mong lan truyền rộng điều đó. Nhưng cần chú ý rằng, tâm có thể phấn chấn nhưng lời vẫn phải giữ gìn sự trầm tĩnh, bình ổn.

Phẫn nộ dễ thất lễ

Phẫn nộ bắt đầu từ tâm, nếu không kiềm chế thì ngay sau đó con người rất dễ nói những lời gay gắt cho hả giận hay động chân động tay với người khác. Điều này sẽ khiến người ấy quên cả lễ nghĩa trên dưới, trước sau. Cho nên cách tốt nhất là giải quyết tận gốc: Hãy khống chế ngọn lửa giận dữ.

“Giận quá mất khôn”, con người cần có tôn ti, trật tự mới có thể chung sống hòa thuận với nhau. Tôn ti, trật tự ấy gọi là Lễ. Ngày nay chúng ta ít nhiều có thể nghe thấy những câu chuyện người dưới vì giận dữ mà tự cho mình cái quyền thất lễ với bậc bề trên.

Thất kinh dễ mất tâm thái

Người bình thường có thể giữ được mặt không biến sắc dẫu núi Thái Sơn lở ngay trên đầu là điều rất khó. Như khi Tào Tháo và Lưu Bị đàm luận chuyện phân chia thiên hạ, anh hùng Lưu Bị cũng thất kinh mà đánh rơi một chiếc đũa. Bậc đại đức như Lưu Bị còn như vậy, huống hồ là người bình thường chúng ta.

Những khi quá đỗi kinh sợ chúng ta không còn giữ được tâm thái bình thản và trí huệ sáng suốt. Trong lòng nhiều lo lắng thì tâm thường sợ hãi. Nếu có thể học cách sống thuận theo tự nhiên coi nhẹ chuyện Danh, Lợi, Được – Mất trên thế gian thì lo âu chẳng còn. Dẫu xảy ra những chuyện kinh thiên động địa vẫn có thể đối diện một cách thản nhiên.

Tham vọng quá lớn dễ mất mạng

Câu “Người chết vì tiền tài, chim chết vì miếng ăn” có nghĩa là một số người tham vọng vô độ thì sẽ “mất mạng”. Phúc báo đều nhờ tu dưỡng tâm tính mà có, chứ không phải giành giật mà nên. Chỉ cần âm thầm nỗ lực không ngừng sẽ có ngày bạn nhận được phúc báo mà chính mình cũng không thể ngờ tới.

Khoác lác dễ thất tín

Con người luôn có khát vọng mãnh liệt về việc thể hiện bản sự của mình. Nếu được người khác đánh giá là người ưu tú thì sẽ vô cùng hãnh diện và mãn nguyện. Nhưng những người bất tài, không có thực lực vì tài khoác lác mà có thể leo cao lại không thể làm tròn chức trách của mình. Nhẹ thì sẽ gây thất tín với người, nặng thì mang lại họa nạn cho dân, cho nước.

Rượu quá chén dễ mất đức

Rượu nhâm nhi có thể khiến tâm tình hứng khởi, người gần người hơn, tâm hồn gắn kết hơn. Nhưng quá chén đến mức say mềm vừa dễ tổn hại tới thân thể lại mất đức. Bởi lẽ “rượu vào thì lời ra”. Ban đầu chỉ là những lời tâm tình, trêu đùa tếu táo cho vui, nhưng “Nói dai, nói dài, lại thành nói dại”. Khi quá chén đầu óc thường không thanh tỉnh, khí thế bừng bừng, coi trời bằng vung. Những lúc như vậy khó tránh khỏi những lời càn quấy.

Lời nói ra như mũi tên đã phóng, chẳng thể thu lại. Quá chén cũng thường có những hành vi vượt quá chuẩn mực. Nó có thể khiến lòng người tổn thương và tình cảm phai nhạt, thậm chí rạn nứt. Mà người yêu sinh nên phúc, người ghét sinh ra họa. Khi làm tổn hại đến người khác thì người ấy sẽ phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Dẫu muốn hay không thì họ cũng sẽ bị tiêu giảm phúc khí.

Lo nghĩ nhiều dễ mất đi tình yêu

Với không ít người, tình yêu đến thật nhanh và đi cũng thật nhanh. Đôi khi bạn không hiểu mình đã làm gì khiến người ấy cất bước rời đi. Lo nghĩ nhiều cũng là một trong các nguyên nhân ấy.

Hai người có duyên mới yêu nhau, có phận mới thành vợ thành chồng. Điều đó trên bề mặt có vẻ là kết quả của ý muốn hay sự lựa chọn của chúng ta. Kỳ thực không phải vậy.
Con người trải qua muôn vàn kiếp luân hồi, ân ân oán oán của đời trước đã kết bao nhiêu mối chúng ta không còn nhớ nữa. Nhưng sợi nhân duyên đó sẽ xuyên suốt và theo chúng ta mãi tới tận kiếp này.

Vậy nên vạn sự cứ để tùy duyên. Bạn lo trước tính sau, suy nghĩ quá phức tạp chỉ khiến tình cảm đôi bên nhạt nhòa, sớm ngày cách xa. Đã có duyên gặp mặt thì cứ đối xử với nhau bằng trái tim chân thành. Đừng e ngại khi phải cho đi, cũng đừng mong cầu người ấy sẽ đền đáp lại tình cảm của bạn như bạn mong muốn.

Quá sợ hãi dễ thất tiết

Phàm là con người ai nấy đều lo lắng, sợ hãi Danh, Lợi, Tình của bản thân sẽ bị tổn hại. Nên khi đứng trước những cám dỗ hoặc sự đe dọa họ có thể sinh ra khiếp sợ mà khom lưng, cúi đầu khuất phục trước cường quyền và lợi ích vật chất.

Những người có chuẩn mực đạo đức và cảnh giới tinh thần cao thường biết cách coi nhẹ những điều này. Họ hiểu rõ rằng “Dù cho giàu có tới đâu, cũng như nước chảy qua cầu tràn đi”. Tiền tài, hư vinh và ái tình chỉ gói gọn trong một đời mà thôi.

Vui quá dễ mất cảnh giác

Khi đang cao hứng con người rất dễ cảm thấy mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi. Vậy nên lúc này khả năng phân biệt không còn nhạy bén như trước. Tư duy lô-gic cũng sẽ mờ nhạt và mất đi năng lực quan sát.

Chúng ta cần nhớ rằng chẳng ai có thể cười cả ngày từ sáng đến tối. Hoa đẹp đến mấy rồi cũng sẽ tàn úa. Vinh quanh đến đâu rồi cũng có người khác thay thế. Tình cảm nồng đượm nhường nào thì con người cũng sẽ phải chia xa, âm dương cách biệt. Khi ấy chúng ta có thể nhớ đến câu: “Mọi chuyện rồi sẽ qua đi”.

Quá buồn đau vẻ mặt dễ sinh rầu rĩ

“Người buồn cảnh có vui đây bao giờ”. Khi tâm trạng buồn chán chiếm hữu trái tim con người, thì nỗi buồn ấy không chỉ lan tỏa ra vạn vật xung quanh, mà còn hiển hiện ngay trên nét mặt ủ ê.

Cuộc sống có 10 phần thì đến 8, 9 phần không như ý. Bởi lẽ chuyện vui của người này có thể lại là nỗi buồn của người khác. Vậy nên khi phải đối mặt với những nỗi bi ai, buồn thương hãy tìm cách giải tỏa chúng, đừng kìm nén trong lòng. Bạn có thể trốn vào một góc chỉ có riêng mình và khóc một trận thỏa thích cho vơi đi cõi lòng.

Nghe video nói tiện lợi

https://www.youtube.com/watch?v=r84tbXmWESQ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v