Chuyển đến nội dung chính

3 việc quyết định chữ “vượng” của đời người

 Đi được nửa đời người, kinh qua đã nhiều chuyện trong cuộc sống, đừng vì chuyện cỏn con mà cảm thấy kinh ngạc, cũng đừng giữ thói đố kỵ ghen ghét trong tâm, càng không nên bực tức vì thấy đời thiếu công bằng…

Việc thứ nhất: “5 không” tuyệt đối không phạm!

1. Có tiền không nên khư khư để dành

Với tiền, chúng ta cần hiểu rõ một đạo lý bất di bất dịch: Khi sống không tiêu, khi chết chúng ta cũng chẳng thể đem đi được.

Không sợ kiếm được ít, chỉ sợ không sống được lâu, giữ được sức khỏe, sợ gì không kiếm được. Hãy nhớ rằng lúc nào nên tiêu, cần tiêu, hãy bỏ tiền ra và đừng suy nghĩ quá nhiều!

2. Có phúc đừng đợi

Con cháu khắc có phúc phần của con cháu, ông bà cha mẹ đừng bao giờ giữ suy nghĩ trong đầu rằng mình phải hy sinh vì con vì cháu mà vì chúng cam tâm làm trâu ngựa. Cần phải tranh thủ thời gian hưởng phúc trước mắt, trân trọng từng ngày, đừng quá lao tâm khổ tứ lo cho con cháu. Mệt mỏi, lo nghĩ là sát thủ số một đe dọa đến sức khỏe.

3. Có tình yêu đừng đánh mất

Đời người ngắn ngủi, có được tình yêu khiến ta rung động trái tim không hề dễ. Cho dù là yêu hay được yêu, đều là duyên phận ở đời, hãy đón nhận. Hôm nay bỏ qua, cả đời sẽ khó mà tìm lại được.

4. Giận dữ đừng chôn trong lòng

Giận dữ mà chỉ biết nhịn, chỉ biết vùi sâu chôn chặt sẽ khiến cho bạn có ngày u uất mà sinh bệnh. Gặp việc khiến mình giận dữ, nên tìm người để trút bỏ, trút càng nhanh càng tốt và người lý tưởng giúp mình chính là những người bạn chân thành.

5. Có hận đừng nhớ

Đừng tính toán chuyện ân oán, có hận đừng giữ trong lòng, có như thế, mỗi ngày với bạn mới là một ngày vui trọn vẹn. Những người trường thọ từ thời xa xưa không biết đến ba thứ: Không biết ân oán, không biết đến tuổi tác, không biết đến bệnh tật. Nếu có gặp phải, họ sẽ chỉ cười rồi bỏ qua.

Việc thứ hai: Quên “6 việc” trong đời

1. Quên đi tuổi tác

Quên đi tuổi tác của bạn thân, làm việc và sống như một thanh niên, bạn sẽ phát hiện ra rằng mình hoàn toàn có thể khôi phục về trạng thái khi còn trẻ.

2. Quên đi bệnh tật

Điều này không có nghĩa là có bệnh mà ta bỏ mặc không chữa mà ý nói đừng quá để tâm đến bệnh tật, đừng cho nó là vấn đề hệ trọng mà mất ăn mất ngủ. Ngày ngày u uất lo lắng bệnh của mình có chữa khỏi không, chỉ chừng đó thôi đã khiến tâm lý phải gánh thêm biết bao áp lực nặng nề.

3. Quên đi ngoại hình

Đừng nghĩ rằng mình đã già, ngoại hình đã trở nên xấu xí. Hãy nghĩ thoáng một chút, chăm chút sức khỏe và ngoại hình một cách phù hợp, bạn sẽ thấy khi ngoại hình đẹp đẽ, tinh thần khí khái cũng trở nên tràn trề sức sống.

4. Quên đi tranh đoạt

Con người thường thích đuổi theo phú quý vật chất nhưng rồi cuối cùng, tất cả cũng trở thành tro bụi mà thôi. Danh lợi phú quý chết chẳng mang theo được, tranh giành cướp đoạt suy cho cùng chỉ tốn công vô ích.

Vì thế, hãy sống phóng khoáng một chút, thoải mái một chút, đừng để dục vọng làm mờ hai mắt, để lòng phải nặng trĩu những gánh nặng. Không tranh đấu, không tranh đoạt, cứ bình thản an hưởng hạnh phúc và những điều tốt đẹp từ tâm, chẳng phải tốt hơn sao?

5. Quên đi ưu phiền

Sống trên đời, chẳng ai không gặp lúc âu sầu phiền muộn bởi những chuyện không như ý. Thế nhưng ưu phiền nào có giải quyết được vấn đề? Chi bằng chúng ta lập tức bắt tay vào thay đổi hoặc lập tức buông bỏ, sẽ tốt hơn nhiều.

6. Quên đi giận dữ

Giận dữ làm gì khi nó chỉ khiến bạn trở nên khó chịu hơn? Gặp chuyện khiến mình bực tức, hãy nghĩ thông hơn và nhanh chóng lãng quên nó, bạn cần sống trong trạng thái vui vẻ nhất, chỉ có trạng thái đó mới tốt cho tinh thần và sức khỏe của bạn.

Việc thứ ba: Vượt qua “7 giai đoạn gập ghềnh” trong đời

1. Mười tuổi

Không nên so đo việc bố mẹ mình cho mình bao nhiêu tiền tiêu vặt, cũng không so sánh con nhà người ta mặc toàn đồ hiệu còn mình thì không… Hãy là một đứa trẻ biết điều ở độ tuổi này.

2. Hai mươi tuổi

Không so bì xuất thân của bản thân, không so sánh nghề nghiệp của bố mẹ mình với bố mẹ người khác.

3. Tuổi ba mươi

Là một người chồng, đừng suốt ngày quan tâm so bì dung nhan của vợ, tâm tính con người quan trọng hơn nhan sắc.

Là một người vợ cũng đừng để ý đến việc chồng cao hay thấp, khả năng quan trọng hơn chiều cao.

4. Tuổi bốn mươi

Ở tuổi này, chúng ta không cần phải tranh luận với người khác, ai muốn nói gì cứ để họ nói, mình muốn làm gì cứ việc mình mình làm.

5. Tuổi năm mươi

Đến tuổi năm mươi, đừng ghen tị với thành công của người khác mà tạo áp lực cho mình, cũng đừng hoa mắt bởi sự giàu có của họ.

6. Tuổi sáu mươi

So đo cao thấp, giàu nghèo ích gì. Tâm hồn luôn vui vẻ bằng thoải mái mới thực sự là thứ cần thiết.

7. Bảy mươi tuổi trở đi

Đến tuổi này, có càng nhiều thứ mà con người cần buông bỏ, bớt toan tính và nên xem mọi việc đều đơn giản hơn. Những thứ ngày trẻ dốc sức ra tranh đoạt, giờ đây chỉ cần thản nhiên cười cho qua.

Những thứ tuổi trung niên hao tổn tâm cơ để có được, giờ đây cũng không quan trọng nữa. Ở tuổi này, chỉ cần có: Sức khỏe dồi dào, gia đình viên mãn, danh tiếng tốt đẹp là đủ!

-ST-

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v