Chuyển đến nội dung chính

Cuộc sống vô thường đời người đa sắc, hiểu được vô thường, sống ung dung

 Nhân sinh tại thế, muôn nẻo đường đời, người gặp vô số, việc có vô vàn. Nhưng có một điều chúng ta không muốn đón nhận, đó chính là sự vô thường.

Vô thường là sự vĩnh hằng của thế gian, biến đổi là điều thường trực của vạn vật. Nhân sinh cũng lại như thế, thời gian như nước chảy qua cầu, được mất vô định, họa phúc vô căn, vật đổi sao dời, hết thảy đều không ngừng biến hóa. Thế gian dẫu đẹp con người cũng chẳng thể gắn bó được bền lâu, đến và đi là tùy duyên phận.

Nhân sinh tại thế, muôn nẻo đường đời, người gặp vô số, việc có vô vàn. Nhưng có một điều chúng ta không muốn đón nhận, đó chính là sự vô thường của thế gian.

Ai đó từng nói: Nuối tiếc là cảm giác thường thấy, cô đơn cũng là điều thường gặp, phải chăng con người sinh ra là để nếm vị khổ trên đời?

Hiểu vô thường, sống ung dung

Trong Hồng Lâu Mộng có ca khúc “Hận vô thường”, trong đó có câu: “Mừng vinh hoa đang tốt, hận vô thường đã đến”. Cuộc sống cũng tương tự như vậy, cho dù cả đời vinh hoa nhưng họa phúc vô lường, sống chết vô định, nay giàu mai nghèo chẳng thể biết ra sao.

Thời Xuân Thu Chiến Quốc, Ngô vương vì báo thù cho cha mà đem quân tiêu diệt nước Việt. Nhưng sau này ông lại đắm chìm trong hưởng thụ vinh hoa, sa đọa tửu sắc mà dẫn đến cảnh nước mất nhà tan, thân tàn danh bại, cuối cùng phải tự sát dưới tay bại tướng của chính mình là Việt vương Câu Tiễn.

Nhân sinh vô thường, nào ai biết ngày mai sẽ ra sao? Việc gì đến, chuyện gì đi, rất khó có thể lường trước được.

Thời trẻ, Hàn Tín sống cảnh nghèo đói, tứ cố vô thân không người tương trợ, đến cái ăn cũng phải đi xin từng bữa. Một ngày, Hàn Tín bị tên đồ tể ức hiếp, bắt ông phải chịu nhục chui háng. Tuy nhiên thế gian vạn sự xoay vần, sau này Hàn Tín trở thành đại tướng quân, oai phong lẫm liệt, hùng dũng phi thường, còn tên đồ tể khi xưa từng ép Hàn Tín chui háng thì vẫn chỉ là một kẻ lưu manh.

Gỗ Âm Trầm hay còn được gọi là gỗ cổ trầm, là giống gỗ đã được ngâm mình trong nước suốt từ thời cổ đại, và được biết đến như là “Đông Phương Thần Mộc”

Gặp vô thường, tùy duyên mà định

Thuyền thuận gió êm thì ít, mà ngược dòng nước chảy, gió đảo thuyền ngang lại nhiều. Và đó mới thực là cuộc sống. Vậy nên cứ tùy kỳ tự nhiên, thản nhiên đối diện được mất sẽ giúp ta có được tháng ngày ung dung tự tại.

Năm Tô Thức 43 tuổi, vì viết một bài thơ chỉ trích chính sách thuế muối của Vương An Thạch mà ông bị đi đày tới Hoàng Châu. Tuy vậy, chuỗi ngày lưu đày không hề làm ông nao núng. Ông sống trong một căn phòng nhỏ đơn sơ bên bờ sông, không có tiền cũng chẳng có cơm ăn, buộc phải tự mình cày ruộng, câu cá kiếm sống qua ngày. Vậy mà ông vẫn ung dung nhàn tản, vẫn ngày ngày ca hát, ngâm thơ.

Trong thời gian ở Hoàng Châu ông đã viết rất nhiều thi ca mà sau này trở thành những tác phẩm nổi tiếng. Trong đó có những câu như:
“Khách lang bạt khỏi phiền viên ngoại
Lệ nhà thơ ghi sổ tang bồng”

Dẫu cuộc sống trắc trở long đong, Tô Thức vẫn làm được điều mà người bình thường không sao làm được: Nguy không sợ, được không vui, nhàn tản thong dong, sống một đời ung dung tự tại.

Con người sống trên đời lấy vô thường làm bạn, nên sẽ có những lúc gặp chuyện không như ý, hay có những điều suy nghĩ hoài mà chưa thấu tỏ. Tuy nhiên thời gian qua đi, tới một lúc nào đó ta sẽ dần dần minh bạch, giật mình nhận ra rằng: Thì ra hết thảy đều là an bài tốt nhất.

Gỗ Âm Trầm hay còn được gọi là gỗ cổ trầm, là giống gỗ đã được ngâm mình trong nước suốt từ thời cổ đại, và được biết đến như là “Đông Phương Thần Mộc”

Đời vô thường mới đúng kiếp nhân sinh

Trong cuộc đời không có ai mãi thành mà không bại, sống như ý trọn vẹn trăm năm. Chuyện đời biến ảo luôn đến vào lúc ta không ngờ tới nhất, có khi đang vui lại phải buồn, có khi đang rầu rĩ lại gặp cảnh hân hoan… Tất cả đều không sao đoán định được.

Nếu có thể vững vàng đối diện với thực tại, đối diện với ‘được – mất’, công danh lợi lộc đến và đi cứ thản nhiên đón nhận… ấy mới thực là người minh trí.

Đời người tuy dài mà lại ngắn, trăm năm qua đi chỉ như cơn gió thoảng. Yêu ghét vui buồn, chức trọng quyền cao, cuối cùng cũng chẳng khác nào mây bay khói tỏa. Sống ung dung, đối diện vô thường, không cầu danh cũng chẳng mong gì lợi, bởi trên đời vạn sự tùy duyên….

Theo Soundofhope
Minh Vũ biên dịch

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v