Khi nhìn thấu một người, không cần phải bóc trần họ, mà phải âm thầm. Đây chính là trí tuệ.
Bạn từng nghe câu "Hết 90% phiền muộn của cuộc đời đều xuất phát từ các mối quan hệ" chưa?
Song, quan hệ giữa người với người, có gần có xa, có ấm áp có lạnh lẽo. Nhân tình thế thái chính là như vậy!
Học cách dung dị với chuyện được mất, gần xa tùy duyên, yêu hận tùy ý. Đây mới là quan niệm xã giao của người trưởng thành thật sự.
Nửa thấu hiểu, nửa "không sao đâu"
Con người sống ở đời, phong ba bão táp không chừa một ai.
Thời trẻ nhiệt huyết, trong mắt chúng ta chỉ có mỗi bản thân. Khi tâm tình kích động, cơn tức giận bùng nổ, chúng ta không thể lắng nghe tiếng nói của người khác, không hiểu thấu nỗi khổ của đối phương, không biết suy nghĩ ở nhiều góc độ khác nhau.
Đến khi nếm trải đủ vấp ngã, đắng cay cuộc đời, chúng ta mới biết được cuộc sống chẳng bao giờ dễ dàng, được thấu hiểu trong những lúc tủi thân là điều vô cùng may mắn.
Người ta thường nói: Khoan dung không phải là đạo đức, mà chính là sự thấu hiểu và vị tha khi đã nhận thức sâu sắc thế giới và con người.
Mỗi người đều có nỗi khổ riêng, không ai sướng hơn ai, cũng không ai khổ hơn ai.
Thấu hiểu người khác là một loại lương thiện. Nói một câu "thôi bỏ đi, không sao đâu" cũng là một phần từ bi.
Nửa cởi mở, nửa tùy duyên
Bạn có bao giờ bỏ ra rất nhiều tâm tư tình cảm nhưng cuối cùng không nhận về được bao nhiêu hoặc bản thân không là gì trong mắt người khác không?
"Thuở nhỏ, muốn gì thì chỉ cần nỗ lực một chút là được. Nhưng khi lớn lên mới hiểu, đời người hợp tan là chuyện thường tình, không thể tự sắp đặt".
Trên suốt chặng đường đời, chúng ta sẽ phải đối diện với vô vàn cuộc chia ly từ biệt. Có người còn gặp lại, có người vĩnh biệt, còn có người tuy muốn gặp nhưng tình đã hết.
Những mối quan hệ không đồng đẳng tự nhiên sẽ được thử thách bởi thời gian. Chọn lựa không chung đường, tự nhiên sẽ có hai ngã rẽ riêng biệt.
Đời người là một con sông dài, bất kể bắt nguồn từ đâu cũng đều chảy theo hướng riêng, tự do trên hành trình của mình.
Thế giới của người trưởng hành, một nửa là cởi mở, nửa còn lại là tùy duyên. Trên đời này chẳng có bữa tiệc nào là không tàn. Hãy làm quen và dung dị với nó. Giữ vững tâm thái lạc quan nhất dành cho mối quan hệ, để ít nhất khi chia tay, bạn sẽ bớt đau khổ.
Chỉ khi biết chân thành trong các mối quan hệ, tình cảm mới phát triển theo đúng hướng. Mất đi một người bạn cũng đừng quá đau buồn, thay vì thế hãy cảm ơn lẫn nhau vì từng đồng hành qua một chặng đường.
Duyên đến, trân quý. Duyên đi, dung dị.
Nửa nhạt nhòa, nửa âm thầm
Bạn có biết rằng mắt người có độ phân giải 576 megapixel, còn sắc nét hơn cả màn hình tivi hiện đại không?
Thế mà chúng ta vẫn không thể nhìn thấu được lòng người!
Khi ở đỉnh cao cuộc đời, con người có đủ đầy mối quan hệ, ai cũng vây lại lấy lòng. Đến khi rơi xuống vực thẳm, cái lợi biến mất thì người cũng tan, vận mệnh bạc bẽo đến đáng thương.
Chúng ta từng nông cạn, cảm thấy bất bình trước thói đời bẽ bàng này. Sau này trưởng thành rồi mới hiểu đời người lạnh lẽo là thế, phải biết tỏ ra bình thường trước mọi sự biến động.
Thời trẻ, chúng ta xông pha nhiều nơi, quen biết với nhiều người, tốn không ít thời gian, tiền bạc, sức lực để duy trì các mối quan hệ. Sau khi phồn hoa qua đi, mất hết uy quyền, bạn mới hiểu tình người mỏng như tờ giấy.
Người ta thường nói, khi nhìn thấu một người, không cần phải bóc trần họ, mà phải âm thầm. Đây chính là trí tuệ.
Người trưởng thành phải tiếp nhận những nhạt nhòa trong cuộc đời và càng phải biết bình tĩnh trước mọi đổi thay. Lời tạm biệt của người trưởng thành chính là lặng lẽ ra đi.
Với người quan trọng, chúng ta tận lực báo đáp, chân thành trân quý. Với người xấu xa, chúng ta cười và tha thứ, âm thầm mạnh mẽ và sống thông minh hơn để không lặp lại sai lầm lần nữa.
Nửa đời về sau, không cần xuất hiện quá nhiều người trong cuộc đời, hạ thấp kỳ vọng mới sở hữu tự tại và an nhiên.
(Nguồn: Zhihu)
Nhận xét
Đăng nhận xét