Chúng ta suy cho cùng, cũng chỉ là những con người nhỏ bé và chỉ sống có một lần trong đời. Vậy thì tại sao không sống thật với cảm giác của chính mình, gắng gượng mà làm cái gì, đau thì cứ nói, buồn thì cứ khóc thật to, và mỉm cười khi có chuyện gì vui và hạnh phúc. Chẳng có ai trong cuộc đời này sống thay cuộc đời cho chính ta được, cũng chẳng ai sẵn sàng gánh hết những bất hạnh và khổ đau mà ta gặp phải hàng ngày.
Ai cũng bận rộn, cũng vội vã với cuộc sống của riêng mình nên chi bằng ngồi đó mà thở than, ngồi đó mà đổ lỗi cho số phận sao không học cách đối diện với nó có hay hơn không.
Cuộc sống nó luôn quay theo một quỹ đạo nhất định, hết ngày thì đến đêm, hết xuân rồi thì đến hạ, con người ta cũng vậy đâu phải ai cũng sẽ gặp đau khổ cả đời, cuộc sống luôn có lúc này và lúc khác. Cứ bình tĩnh và sống thôi.
Bạn gặp khó khăn trong cuộc sống, bạn mệt mỏi và chán chường, khi những nỗ lực bạn bỏ ra không mang lại kết quả như bạn mong muốn. Buồn ư, bạn cứ cho phép mình buồn đi, cứ nói ra cho nhẹ bớt cõi lòng đang nặng gánh của bạn.
Bạn đang vui, bạn đang hạnh phúc thì cứ tự do tận hưởng nó đi, đừng quan tâm người khác nhìn mình như thế nào kiểu như “Có mỗi chuyện đó thôi mà cũng phải làm toáng lên”, ừ, với bạn mỗi điều nhỏ nhoi cũng có thể tạo nên những niềm vui nhỏ.
Bạn thất tình, bạn đau khổ, ừ thì có ai chưa từng đi qua đổ vỡ cơ chứ, nhưng đừng giả vờ tỏ ra mình mạnh mẽ cứ khóc đi, việc gì phải che dấu, khóc cho chính bản thân bạn, khóc cho những ký ức đã qua nếu điều đó làm cho bạn bớt mang tâm trạng nặng nề hơn.
Bạn không thích cái này hay không thích cái kia,bạn không thích người khác áp đặt những điều bạn không muốn vào bạn. Hãy cứ nói ra cho người ta biết, đừng giữ trong lòng, cũng đừng bắt người ta phải đoán ý nghĩ từ bạn. Điều đó thực sự chỉ vừa làm tốn thời gian, vừa khiến cho người ta nhìn bạn với những ý nghĩ khó chịu. Cứ mở lòng và nói cho nhau thôi.
Cuộc sống này ngắn lắm, mỗi ngày nó cũng chẳng dài hơn 24h đâu, nên có yêu ai thì cứ thổ lộ cho người ta biết, bị từ chối cũng được vì dù sao còn tốt hơn cứ giữ mãi một mối tình câm lặng trong lòng.
Mỗi người đều có một điểm mạnh của bản thân, có thể có bạn giỏi toán, có bạn lại giỏi văn, có bạn lại hát hay, có bạn lại vẽ đẹp,… Có nhiều người mất không ít thời gian để tìm ra những điểm mạnh của chính mình, hay tìm thấy đam mê và sở thích, nhưng quan trọng là họ tin vào trái tim mình và kiên trì nhẫn nại không dừng lại…
Đừng vội nản lòng khi nói “tôi chả có điểm mạnh nào cả” hoặc “tôi là kẻ yếu kém”. Bạn không thể thành công khi ngay cả niềm tin vào chính mình bạn cũng không có, bạn không thể hạnh phúc khi ngay cả chính mình bạn cũng không biết yêu.
- Khi bạn im lặng, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết lắng nghe, những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn khinh người.
- Khi bạn nói, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết chia sẻ, những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn nói nhiều.
- Khi bạn nói về những điều rất đời thường, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn giản dị, những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn tầm thường.
- Khi bạn hy sinh, những người yêu thương bạn sẽ nói “cảm ơn”, những kẻ ghét bạn sẽ nói “đạo đức giả”.
- Khi bạn sống thật, những người yêu thương bạn sẽ tha thứ và yêu thương bạn nhiều hơn, những kẻ ghét bạn sẽ lại càng căm ghét bạn hơn…
Vậy nên…Đời người chỉ một lần, hãy cứ sống theo cách mà bạn muốn, hãy hướng tới những điều tốt đẹp phía trước, hãy nói lời yêu thương với gia đình mình nhiều hơn, hãy làm những điều mà bạn thấy mình cần và nên làm. Đừng để một khoảng thời gian nào đó ngồi nhìn lại và tiếc nuối, giá như ngày đó mình sống thế này, giá như ngày đó mình làm thế khác. Quá khứ mà đâu có ai quay lại để thay đổi nó được đâu.
Nhận xét
Đăng nhận xét