Chuyển đến nội dung chính

Người đi cùng ta một đoạn ta lại ghi nhớ cả đời

 Trong biển người mênh mông, có thể tìm được một người nguyện ý đi cùng bạn, nguyện ý thấu hiểu bạn, nguyện ý che chở bạn, nguyện ý trân trọng bạn, kỳ thực không dễ dàng, cho nên, đừng vì một phút nhất thời mà sao nhãng, đánh mất đi người đó…

Có một số mối quan hệ qua lại một hồi rồi nhạt phai, từ mỗi ngày chúc nhau ngủ ngon đến về sau thi thoảng bấm like.

Có một số tình cảm trao nhau thoáng qua rồi đứt đoạn, đã nói sẽ cùng nhau sóng bước bất kể khó khăn nhưng cuối cùng lại trở thành “người đi trà nguội tiệc chóng tàn”.

Đôi lúc lòng người rất phức tạp, mọi hỉ nộ bi hoan giao thoa khiến con người ta đoán không ra mà cũng chẳng thấu nổi. Nhưng cũng lắm khi lòng người rất đơn giản, bỏ công cố gắng cũng chỉ hy vọng được đáp lại, ta lấy lòng ta ủ ấm lòng người, không ấm nổi thì đành xoay người quay đi.

Mỗi một con người kiên cường đều từng trải qua bao lần thất vọng. Song giữa thất vọng, cũng có một số người dần hiểu được một đạo lý: không phải ai cũng đáng để mình cố gắng, không phải ai cũng đáng để mình móc tim móc phổi ra để đối đãi.

Dù mối quan hệ có tốt cỡ nào mà không nghiêm túc với nhau thì trước sau gì cũng sẽ phân tán. Dẫu tình cảm có sâu đậm tới đâu nhưng nếu không chăm chút duy trì thì rốt cuộc cũng sẽ thành đôi kẻ xa lạ.

Giữa người và người không có “ai rời xa ai” mà chỉ có “ai không trân trọng ai”. Nếu vẫn không được quý trọng và không được quan tâm thì lâu dần con tim sẽ nguội lạnh.

Gặp nhau rồi, có thể trở thành bạn bè là duyên phận to lớn bực nào, nhưng có thể cùng bạn đi hết một đời thì càng ít ỏi hơn nữa. Vậy nên đừng vì sự ngó lơ của kẻ khác mà lo được lo mất, hãy mang thời gian và tấm lòng đem trao cho người cũng thật tâm lo lắng và trân trọng bạn.

Làm người là lấy tấm lòng trao tấm lòng, lấy tình đổi tình. Bạn tốt với tôi, tôi sẽ đối tốt với bạn, bạn đối với tôi thật lòng thì tôi cũng sẽ đối đãi với bạn thật tâm.

Thời gian trôi mau, chớp mắt một năm rồi lại một năm, ai nấy đều bị cuộc sống hối thúc nên buộc lòng phải tiến về phía trước. Có lẽ là những người bạn chơi từ thuở bé đã sớm mất liên lạc, có lẽ những người bạn thân năm nào giờ đã có bạn bè mới. Trên con đường trưởng thành không nhất định phải có được gì nhưng chắc chắn sẽ mất đi một vài thứ, nói trắng ra là con người ta cô đơn đến thì cũng sẽ cô đơn ra đi, tất thảy đều cô độc.

Vậy nên đừng nuối tiếc những sự chia xa đó, lúc có được hãy thật lòng quý trọng, lúc rời đi hãy nghiêm túc nói tạm biệt, chẳng phụ gặp gỡ, đó đã là kết thúc tốt nhất.

Cuộc đời tuy đằng đẵng nhưng lại chỉ là một đời luân hồi. Đời này, bất kể yêu hay không yêu thì kiếp sau cũng chẳng gặp lại nữa, mọi ân oán tình thù rốt cuộc cũng tản theo gió trời.

Hãy quý trọng người mình quan tâm, chẳng ai vô duyên vô cớ đối tốt với ai cả, mọi cái giá đều là hai chiều, muốn chân tình thì bạn phải trao chân tình, muốn lòng người thì phải dùng chính lòng mình để hoán đổi.

Hãy nhớ nắm giữ những tháng ngày còn có nhau, cảm ơn người đã luôn ở cạnh suốt thời gian qua.

Tưới hoa phải tưới ở rễ, giao thiệp với người phải trao tấm lòng. Cuộc sống sau này hãy từ chối những sự thăm hỏi hư tình giả ý, cũng gạt đi những những lần chuyện trò vô vị, lấy thật lòng đổi lấy thật lòng, lấy chân tình đổi lây chân tình, không nỗ lực vô nghĩa, cũng không dây dưa vô nghĩa với người cũ.

Người trao ta chân tình, ta đổi lại chân tình. Người đối tốt với ta một phần, ta đốt tốt với người mười phần. Người cùng ta kinh qua mưa gió, ta cùng người nắm tay sóng vai.

Trong biển người mênh mông có thể tìm được một người nguyện đi cùng bạn, nguyện thấu hiểu bạn, nguyện che chở và quý trọng bạn là chuyện không dễ dàng. Vậy nên đừng vì chút nóng giận nhất thời mà vứt bỏ người yêu thương bạn.

Quãng đời còn lại hãy quý trọng những người cùng mình sánh bước chẳng rời.
Murakami Haruki từng nói: “Mỗi người đều có cánh rừng thuộc về riêng mình, có lẽ chúng ta chưa từng bước qua nhưng nó vẫn luôn ở đó và sẽ mãi ở đó. Một người bị lạc đường sẽ gặp được người mình nên gặp.”

Con người là sinh vật có tình cảm, người từng tiến vào tim là sẽ mãi chăng quên. Bên nhau bước qua bao núi sông nên tình cảm này khó thể buông bỏ. Bất kể nay vẫn làm bạn nhưng trong lòng vẫn ôm mối lo lắng, dù sao đã gặp gỡ nên chẳng dỡ bỏ được.

Thật vui khi người đã đến nhưng cũng chẳng nuối tiếc khi người rời đi. Dẫu con đường sau này chẳng thể sóng vai thì vẫn chúc người mạnh khỏe.

Làm bạn cũng được mà làm người yêu cũng tốt, yêu cũng được mà đối địch cũng chẳng hề, quý trọng cũng được mà từ bỏ cũng không sao, làm bạn cũng tốt mà rời bỏ cũng ổn thôi.

Hãy cất tiếng cảm ơn xuất phát từ nội tâm với mỗi một người từng tương ngộ. Cảm ơn người đã cùng tôi đi qua những cảnh sắc ở đời, cùng từng trải từng chút một, là ký ức độc nhất vô nhị và mãi mãi khắc ghi giữa đôi ta.

Con đường phía trước xa xôi, chỉ mong người bình an.

Người chỉ đi cùng tôi một đoạn đường nhưng tôi lại thương nhớ người cả đời.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v