Người muốn thành công phải dựa vào đức, nhưng đức vơi hay đầy thì phải nhìn vào điểm này mới biết được
Một con người có đức độ luôn được đất trời đãi ngộ và ban cho rất nhiều phúc khí lẫn phú quý bình an trong tương lai. Nhưng đức từ đâu mà có? Nó nằm ở trong chính bạn thông qua khả năng này!
Phú quý là điều mà dường như ai cũng mong muốn có được trong cuộc sống này bởi phú quý chính là giàu sang và sung túc. Tuy nhiên, giàu có hay hạnh phúc ấm no đôi khi không phải mình cầu khẩn là có được, cũng không phải dựa vào may mắn mà tự trời đất ban cho.
Bằng chứng là có những người dù bao năm phấn đấu trên con đường sự nghiệp với hy vọng có thật nhiều tiền vào ngày mai nhưng cuối cùng trắng tay lại hoàn tay trắng. Vậy thực chất, vận mệnh phú quý của một người được quyết định bởi điều gì?
Theo quan niệm từ ngàn xưa, câu trả lời cho câu hỏi trên nằm ở hai chữ “đức hạnh”. Người có đức, ắt sẽ được trời đất thiện đãi phúc khí dài lâu, từ đó sinh ra phú quý, giàu sang, sống trọn một đời bình an hạnh phúc.
Và quan trọng hơn, muốn biết đức hạnh của mình vơi hay đầy, mỏng hay dày, chúng ta phải tự xem xét lại bản thân. Chính xác hơn là xem xét khả năng nhẫn nhịn trước thế thái nhân sinh, sự tình hỗn loạn thị phi trong cõi hồng trần.
Nhẫn ở đây không phải là nhịn nhục mà chính là kiên định. Chỉ khi kiên định chúng ta mới có thể giữ nhân tâm của mình trong sạch, không lầm đường lạc lối rơi vào u mê quên mất chính bản thân mình. Cổ nhân có câu “mọi pháp đều đắc được nhờ chữ nhẫn”, bạn có biết hay chưa?
Nói cho dễ hiểu thì mọi hoàn cảnh của cuộc đời này đều là cái bẫy nếu tâm chúng ta không đủ kiên định, không đủ nhẫn. Ví dụ như khi sự nghiệp gặp bất trắc, bạn không nhẫn thì không tài nào có thể tự đứng lên mà vượt qua nghịch cảnh được, bạn đã vùi mình vào trong khổ đau và nỗi sợ.
Hay khi đi làm bị đồng nghiệp hãm hại, bôi nhọ vu khống, bạn không nhẫn thì chẳng bao giờ trở thành nhân tài được trọng dụng trong tương lai bởi bạn đã bận kết bè kết cánh, nuôi dưỡng tâm cơ tìm cách trả thù rồi cơ mà. Thấy cái lợi nhỏ trước mắt, nếu bạn không nhẫn thì sẽ khởi sinh lòng tham, vô tình phá hủy tương lai về lâu về dài.
Thậm chí, nếu được ai đó ngợi khen tài giỏi, bạn không nhẫn thì cũng chẳng bao giờ phát triển bản thân hơn được nữa vì nghĩ rằng với lời khen kia, bạn đã tài năng lắm rồi, trau dồi làm gì nữa cho cực. Cứ thế, bạn trở nên thui chột từng ngày, chìm đắm trong những lời đường mật ngọt ngào mãi không bao giờ tỉnh ngộ.
Thế đấy, chữ “nhẫn” hàm chứa ý vị sâu xa, nội dung bao phủ cũng rất toàn diện. Nếu đủ nhẫn, đủ kiên định vượt qua hết các tình huống vừa nghịch cảnh, vừa thuận cảnh mà không nảy sinh tâm niệm tham lam, sân si, oán trách,… thì bạn đã đắc pháp rồi, mà đắc pháp tức là đạt được đức độ.
Nhẫn mà không tham, tinh thần tinh tấn nhìn thấu cuộc đời; nhẫn mà không sân, chuyện thị phi bỗng nhẹ tựa lông hồng, nhẫn mà không oán, nhân tâm bao dung, thiện lương vô cùng;… Mọi chữ nhẫn trong mọi hoàn cảnh mà bạn có được trong đời đều là biểu hiện của đức độ.
Một con người có đức độ luôn được đất trời đãi ngộ và ban cho rất nhiều phúc khí lẫn phú quý bình an trong tương lai. Vận mệnh suy cho cùng, là nằm ở chính mình!
Nhận xét
Đăng nhận xét