Chuyển đến nội dung chính

Rời cửa Phật, người phụ nữ sẵn sàng nuôi con giúp người dưng

 Trong cuộc sống có rất nhiều người dù không khá giả nhưng tấm lòng lại ngập tràn sự lương thiện. Điển hình như bà Hồ Thị Ngọc (55 tuổi, quê tại Tiền Giang). Dù gia đình khó khăn nhưng bà lại không ngần ngại dành thời gian, tiền bạc lẫn công sức để "nuôi hộ" con cho người dưng.

 
Người phụ nữ sẵn sàng dành cả thanh xuân để chăm con cho người dưng. (Ảnh: Vietnamnet)
Người phụ nữ sẵn sàng dành cả thanh xuân để chăm con cho người dưng. (Ảnh: Vietnamnet)

Vietnamnet đăng tải, 14 năm về trước, mẹ bà Ngọc phát hiện hai em bé còn rất nhỏ trong một căn nhà trọ dột nát tại quận 2 (nay thuộc TP.Thủ Đức), TP.HCM. Khi ấy, một bé mới 1 tháng 14 ngày, bé còn lại hơn 2 tuổi nhưng mẹ vừa không qua khỏi, bố lại bỏ đi biệt tích nên không có ai chăm sóc. Dù đã trình báo công an, nhắn tìm người thân cho hai em nhưng 3 tháng ròng rã vẫn không có kết quả. Cuối cùng, gia đình bà Ngọc quyết định đón 2 đứa trẻ về nhà chăm sóc thay vì đưa các bé vào các trung tâm.

Năm đó, bà Ngọc đã ngoài 40, vừa trở về nhà sau 19 năm nương tựa cửa Phật vì cuộc tình dở dang. Bà kể lại: “Mẹ tôi nói: 'Con chưa lập gia đình, hai đứa đều không còn cha mẹ chăm sóc, thôi con nuôi nấng chúng nó'. Tôi động lòng, ôm chúng vào lòng, nuôi như con đẻ”.

Cũng từ đó, bà nghiễm nhiên trở thành mẹ đơn thân. Do chưa từng có kinh nghiệm nên bà đã phải nhờ đến sự giúp đỡ, chỉ dạy từ mẹ và người chị ruột. Sau một thời gian bỡ ngỡ, bà đã dần thạo công việc chăm con hơn. Từ pha sữa, thay tã cho đến tắm gội cho các bé, một tay bà đều đảm nhận hết. 

Cụ bà U90 ở Sài Gòn dành gần 40 năm cuộc đời để giúp đỡ người dưng.

Tưởng rằng mọi chuyện đã ổn định, thế nhưng chỉ một thời gian sau, bà Ngọc phát hiện bé thứ 2 có vấn đề về tim bẩm sinh. Nhiều lúc em đang bú sữa bỗng xỉu đi, phải nhanh chóng đến bệnh viện cấp cứu. Nghe bác sĩ chẩn đoán "tình trạng con không ổn, phải phẫu thuật mới có khả năng cao vượt qua", bà vô cùng đau lòng. Không chỉ lo cho bé, bà còn phải chật vật xoay sở chi phí.

Cuối cùng, bà đánh liều ôm đứa nhỏ đi gõ cửa từng nhà nhờ hỗ trợ tiền. Nhờ sự giúp đỡ của mọi người, bà có đủ tiền cho bé nhập viện và điều trị. Tuy nhiên từ đó đến nay, bà vẫn phải chi trả những khoản thuốc men hàng tháng. 

Đến khi bé lớn lên 8 tuổi, mẹ bà Ngọc ra đi, cuộc sống của 3 người thêm vất vả hơn. Bà phải đưa 2 bé đến huyện Cần Đước (tỉnh Long An) kiếm sống. Mỗi ngày, bé lớn sẽ đi học còn bé nhỏ theo bà đi chặt mía, hái chanh thuê… 

 
Bà đã phải rất vất vả để nuôi lớn hai đứa nhỏ. (Ảnh: Gia Đình)
Bà đã phải rất vất vả để nuôi lớn hai đứa nhỏ. (Ảnh: Gia Đình)

 
Nhắc đến hai con, bà lại không kìm nổi nước mắt. (Ảnh: Vietnamnet)
Nhắc đến hai con, bà lại không kìm nổi nước mắt. (Ảnh: Vietnamnet)

Đến nay, 14 năm đã trôi qua, bà vẫn cố gắng làm mọi thứ vì hai đứa trẻ. Thậm chí, bà còn quên mất cả hạnh phúc riêng của mình, xem hai bé như con ruột. Bà tâm sự: "Càng nuôi, tôi càng thương các con rồi ở vậy luôn. Từ lúc nuôi hai bé, tôi chỉ nghĩ đến 2 con và không màng đến hạnh phúc bản thân. Nếu có hạnh phúc riêng, tôi sẽ không chăm lo cho 2 con được tốt như bây giờ. Thế nên, ai đến với tôi, tôi đều từ chối và mong họ tìm người khác vì tôi bây giờ chỉ muốn sống vì 2 con”.

Tất nhiên, dù yêu thế nào, bà vẫn mong hai đứa nhỏ tìm được cha ruột của mình. Khi bé lớn lên 9 tuổi, bà cũng đã nói rõ sự thật cho hai con biết. Ban đầu cả hai không tin, nhưng sau đó chúng lại oà khóc nức nở, ôm bà vào lòng. 

Về phần bà Ngọc, bà chưa bao giờ cảm thấy hối hận vì dành cả thanh xuân để nuôi con cho người khác. Đối với bà, hai bé rất ngoan, dù không cùng máu mủ nhưng chúng chính là người thân trong gia đình. Bà ngậm ngùi nói: "Suốt 14 năm qua, ba mẹ con tôi luôn bên nhau, cùng nhau chia ngọt, sẻ bùi. Lúc ốm đau cũng như khi khỏe mạnh, các con đều bên cạnh, chăm sóc, phụ giúp tôi. Tôi chỉ mong đủ sức khỏe để lo cho các con đến khi chúng trưởng thành. Đến lúc ấy, tôi có nhắm mắt, xuôi tay cũng yên lòng”.

 
Đến nay, bà vẫn cố gắng dành mọi thứ tốt nhất cho hai con. (Ảnh: Tin Hành Lang)
Đến nay, bà vẫn cố gắng dành mọi thứ tốt nhất cho hai con. (Ảnh: Tin Hành Lang)

 
Căn nhà lụp xụp mà 3 mẹ con bà Ngọc đang sống. (Ảnh: Tin Hành Lang)
Căn nhà lụp xụp mà 3 mẹ con bà Ngọc đang sống. (Ảnh: Tin Hành Lang)

Tấm lòng của bà Ngọc đã khiến cho rất nhiều người xúc động. Hi vọng rằng cả ba mẹ con bà sẽ có được một cuộc sống hạnh phúc, bình an như những gì mong muốn. 

Các thông tin đời sống xã hội sẽ được liên tục cập nhật tại YAN!

XA BỐ MẸ RUỘT TỪ NHỎ, CÔ GÁI ĐƯỢC 2 "NGƯỜI DƯNG" CHĂM NHƯ CÔNG CHÚA

Trước đó, cư dân mạng cũng đã rất cảm động khi biết đến câu chuyện của một cô gái tên T.M. Suốt 23 năm qua, cô đã được những "người lạ" chăm sóc, yêu thương như thể con trong gia đình. Ngay từ khi còn bé, cô đã được một gia đình nhận nuôi, rời xa vòng tay của bố mẹ ruột. Tại đây, họ coi cô như ruột thịt trong nhà, không ngừng chăm sóc, dạy dỗ bằng tình yêu thương, sự nâng niu. 

Chính T.M tiết lộ: "Bố mẹ nuôi không có con nên vào một ngày mưa tầm tã giữa đông đã đi đón mình về nuôi. Dù không giàu nhưng họ luôn dành cho mình những điều tốt đẹp nhất." Thậm chí, vì để có tiền cho con ăn học, bố nuôi cô đã vào Sài Gòn để bươn chải. Mỗi khi nhớ nhà, ông lại gọi điện về, dặn con cố gắng học cho tốt. 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v