Chuyển đến nội dung chính

Tầm nhìn càng rộng càng không tham lam, phẩm cách càng lớn càng không vướng bận

 Làm người quý ở phẩm cách. Không tham lam, không vướng bận, không vui buồn vì được mất cá nhân, chuyên tâm dốc chí mới có được cuộc đời phong phú viên mãn.

Không tham lam là một loại cảnh giới

Lão Tử nói: “Tội lỗi không gì lớn bằng không biết đủ, họa hoạn không gì lớn bằng lòng tham”.

Có người sống ổn định rồi lại muốn thảnh thơi an nhàn, có người sống an nhàn rồi lại muốn hưởng thụ vật chất xa hoa. Đạt được điều mình cần là phúc phận, nhưng ham muốn quá nhiều thì lại khiến thân tâm mệt mỏi.

Có câu chuyện kể rằng:

Khi lũ lụt tràn đến, một nhóm bạn đã cùng nhau tìm đường thoát nạn. Trong đó có một người bơi bạt mạng, dẫu đã vắt hết sức lực nhưng vẫn không thể bơi nhanh như ngày thường.

Cậu bạn đang bơi gần đó lấy làm lạ hỏi: “Nhanh lên, nhanh lên! Bình thường anh bơi rất giỏi mà, sao hôm nay lại tụt lại sau cùng như vậy?”.

Anh này thở hổn hển nói: “Túi tiền vàng bên hông nặng quá, khiến tôi bơi không nổi”.

Cậu bạn bèn khuyên: “Tính mạng sắp mất rồi, anh còn giữ tiền làm gì?”.

Người này khăng khăng không chịu buông bỏ túi tiền, cuối cùng ai nấy đều thoát nạn, duy chỉ có anh là bị lũ nhấn chìm.

Cuộc sống cũng như vậy, con người vì quá tham luyến tiền tài vật chất mà tạo thành gánh nặng cho chính mình. Trong Đạo Đức Kinh có viết: “Ham danh quá thì hao phí nhiều, tàng trữ quá thì tổn thất lớn”.

Quá cố chấp vào điều nào đó thì ắt sẽ phải trả giá đắt. Rất nhiều nỗi khổ trên đời đều khởi nguồn từ lòng tham, thế nên chớ để những thứ phù hoa làm nhuốm bẩn cái tâm của mình.

Làm người, chớ vì lòng tham mà cản trở người khác. Trải rộng con đường cho bạn bè cùng đi thì càng đi càng bằng phẳng, tham lam bủn xỉn giữ riêng mình thì càng đi càng khấp khểnh, gồ ghề. Làm người, chớ vì dục vọng mà tranh đoạt những thứ không thuộc về mình. Bởi vì đức không xứng địa vị thì sẽ mang lại tai ương.

Đời người vui buồn đều có nguồn gốc từ cái tâm, nếu muốn sống vui vẻ thì trước tiên chớ nổi lòng tham, chớ khởi vọng niệm.

Loại gỗ quý hiếm tốp đầu của Trung Quốc, gỗ nặng, đầm thịt màu xám như màu bùn

Không nhiễu loạn là một loại trí tuệ

Con người sống trên đời khó nhất là hai chữ: Thông – Thấu. Nghĩ thông rồi thì tự nhiên sẽ mỉm cười, nhìn thấu rồi mới có thể cởi mở.

Có bài kệ rằng:
Xuân có trăm hoa, thu có trăng
Hạ về gió mát, tuyết đông giăng
Ví lòng thanh thản không lo nghĩ
Ấy buổi êm đềm chốn thế gian

Trong cõi trần gian, chuyện phiền não giống như những đợt sóng liên tiếp không ngừng. Nếu không có một trái tim bình thản để đối diện với thị phi thì lúc nào cũng sẽ thấy vướng víu trong tâm.

Không vướng bận chính là không để sự việc làm ảnh hưởng đến tâm tình của bản thân, làm mất thời gian của mình. Không vướng bận thì tâm hồn sẽ sang trang mới, cuộc đời nhẹ nhàng thoải mái tự tại hơn.

Loại gỗ quý hiếm tốp đầu của Trung Quốc, gỗ nặng, đầm thịt màu xám như màu bùn

Vì thế:

Chớ nên vướng bận vì tiểu tiết, bao nhiêu chuyện cỏn con trong cuộc sống chỉ giống như hạt cát trong giày, làm mài mòn ý chí.

Chớ nên vướng bận vì quá khứ, chuyện đã qua không thể đuổi theo được, oán hận hoàn toàn vô ích, chỉ tăng thêm phiền não mà thôi.

Chớ nên vướng bận vì kẻ tiểu nhân, đối với người gây rối làm phiền thì biện pháp sáng suốt nhất là không nghe, không hỏi, không để ý.

Người có phẩm cách lớn thực sự luôn biết rõ mình muốn gì, do đó chuyên tâm dốc sức tiến về phía trước.

Người như thế sẽ không để điều gì vướng bận, cũng không lo được mất bởi những việc đã qua, càng không lãng phí thời gian vào những chuyện vặt vãnh.

Làm người quý ở phẩm cách, không tham lam, không vướng bận. Giải thoát mình ra khỏi các sự việc nhọc nhằn mệt mỏi, tập trung tinh thần làm tốt những việc bản thân yêu thích, thì đó chính là hạnh phúc.

Không vui buồn vì được mất cá nhân, chuyên tâm dốc chí mới có được cuộc đời phong phú viên mãn.

Theo Apollo
Thanh Bình biên dịch

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v