Chuyển đến nội dung chính

Vì sao người xưa nói: Tướng do tâm sinh, bệnh từ tâm khởi?

 Tâm thái của bạn chính là chủ nhân của cơ thể. Hoàn cảnh không trói buộc con người, mà là con người ta tự buộc chặt mình vào trong hoàn cảnh, người xưa có cách nói: Tướng do tâm sinh, bệnh từ tâm khởi. Muốn cải biến thân thể, đổi thay vận mệnh, đừng chỉ tập trung vào biểu hiện bề ngoài.

Uống mười thang thuốc bổ chẳng bằng nở một nụ cười sảng khoái. Thay đổi thái độ, suy nghĩ tích cực hơn, thân tâm nhẹ nhàng, con đường trước mắt bạn sẽ rộng mở, thênh thang.

Tâm niệm và bệnh tật là có quan hệ trực tiếp với nhau

Tâm hồn có tổn thương, có vấn đề thì sẽ biểu hiện ra ngoài thân thể. Rất nhiều bệnh tật trên thân thể chỉ là giả tướng. Giống như chúng ta chỉ có thể nhìn thấy được hình dạng của quả, chứ không biết được hạt giống gieo xuống từ khi nào và ở đâu, rồi lại nảy mầm kết trái ra sao.

Vậy nên tâm tướng và hình tướng có sự đối ứng với nhau, phản ánh qua lại lẫn nhau nhưng chúng ta lại không nhìn thấy giai đoạn trung gian của nó, bởi nó không thể sờ được hay thấy được bằng cặp mắt thịt này.

Bệnh tật có trong đời này, còn có nhân duyên, quan niệm, nghiệp lực của những đời trước tích lại. Hãy để cho mỗi một niệm đều chan chứa tình thương. Trong tình yêu thương đó không có đau đớn, sợ hãi, phẫn nộ, mà chỉ có bình thản, hài hòa và bao dung. Học cách yêu thương để thân thể trở thành thước đo của tình thương, để tâm hồn tỏa ra ánh sáng lương thiện vốn có.

Đời người, mỗi một cảm xúc tiêu cực đều là chiếc “hộp đen” của tâm hồn. Đời người, mỗi một trạng thái đều là hiển hiện của tâm linh. Đó cũng chính là góc khuất của tâm tình mà người ta hay nói đến.

Con người ta một khi sinh ra tâm trạng tiêu cực trong suốt khoảng thời gian dài, thì sẽ rất mau chóng sẽ chiêu mời bệnh tật. Có những người sợ hãi quá độ, kết quả có thể dẫn đến các chứng bệnh liên quan đến tinh thần. Lại có những người tâm oán hận rất lớn mạnh, sẽ chiêu mời các loại tai họa.

Bệnh từ tâm khởi

Phàm những người có tâm oán hận quá nặng, vận mệnh trong đời phần lớn đều sẽ đau khổ bi thảm. Phàm những người hiền lành, khiêm nhường, vận mệnh cuộc đời phần nhiều sẽ tốt lành. “Sống theo đạo Trời, một đời bình yên” đạo lý cũng chính là vậy.

Tâm oán hận sâu nặng chính là căn nguyên của mọi khổ nạn trong đời. Hãy cố gắng loại bỏ nó đi. Đời người nếu sinh khởi một niệm oán hận, sau này thế nào cũng sẽ có người tức giận với bạn, hoặc khiến bạn tức giận. Con người ta nếu như ngày nào cũng như vậy thì quả là phiền phức rồi. ‘Rác rưởi’ tâm hồn tích tụ nhiều rồi, bệnh tật, phiền não trong đời ắt sẽ giáng xuống.

Vì sao người xưa nói: Tướng do tâm sinh, bệnh từ tâm khởi?

Nếu như một đời này của chúng ta luôn thích nóng giận, thế thì sẽ cứ luôn mắc bệnh. Hãy luôn tự nhắc nhở bản thân: “Mình không nên cứ luôn tức giận như thế”. Vậy thì, mọi thiếu sót của bản thân đều sẽ dần dần được hóa giải. Hãy nhớ rằng, nếu đời người thật sự học được cách sám hối, tích đức hành thiện thì nhất định có thể cải biến vận mệnh của mình.

Nếu chúng ta bớt nóng giận, sau này những việc khiến ta tức giận cũng sẽ ít đi. Đồng thời, người khác cũng sẽ ít chọc giận bạn hơn. Trường khí đen bẩn trong thân thể bạn tự nhiên sẽ giảm bớt đi, đau nhức trong thân thể cũng sẽ thuyên giảm đi rất nhiều. Vận mệnh đời người cũng sẽ theo đó mà phát sinh thay đổi.

Một khi nội tâm an hòa, không nóng giận không sầu bi, tự sẽ có năng lượng mạnh mẽ, sóng gió cuộc đời như gió thoảng mây trôi.

Học cách tu dưỡng tâm tính, cải thiện bản thân thì mới có thể tiến bộ

Ai có thể tìm ra được càng nhiều thiếu sót của bản thân thì năng lực giác ngộ của người đó càng mạnh. Người nào cứ mãi tìm kiếm khuyết điểm của người khác thì si mê của người đó càng sâu.

Người tu Đạo không nhìn vào chỗ thiếu sót của người khác, mà chỉ nhìn vào chỗ thiếu sót của bản thân.

Vào thời thượng cổ, người người đều tu Đạo, người người đều tu tâm, con người thời đó hầu như đều có thể sống đến hơn trăm tuổi. Về điều này, trong “Hoàng Đế Nội Kinh” đều có ghi chép rõ ràng: Hiện tại, một đời này của chúng ta, phần nhiều đều sống không được thoải mái lắm.

Rất nhiều người hàng ngày đều đang bới tìm khuyết điểm của người khác, hễ gặp chuyện thì cứ luôn oán trách người khác, trước nay không chịu nhìn lại bản thân mình. Ngày ngày luôn nghĩ đến việc tranh đấu tính kế hơn thua với người khác, họ không biết rằng người thích tranh tới tranh lui cuối cùng đều chỉ là công dã tràng.

Tâm của người ta có thể làm lợi muôn vật, thay đổi vạn vật. Tâm trạng của người ta có thể nuôi dưỡng sinh mệnh của chính mình. Tâm trạng người ta rối bời rồi, chứa nhiều “ác niệm” thì thân thể của người đó sẽ mắc bệnh. Thân thể của chúng ta là đồng hồ đo của linh hồn. Tiếc thay chúng ta trước nay lại không hề hay biết, cũng thật đáng buồn thay.

Trong bộ y kinh “Hoàng Đế Nội Kinh”, người xưa từ sớm đã vén mở những quy luật thân tâm đơn giản như vậy:

“Vui vẻ quá thì tổn thương tim”, “vui vẻ thì khí trì hoãn”, vui mừng quá độ thường thì không còn chút sức lực. “Giận tổn thương gan”, “giận thì khí sôi trào lên”, vậy nên người xưa có câu “giận dựng đứng cả tóc gáy”. “Buồn thì hại phổi”, “buồn thì tinh thần sa sút”, khóc đến bi thương cực độ, con người ta sẽ bị sốc choáng. “Lo nghĩ nhiều tổn thương lá lách”, “nghĩ nhiều thì khí ứ đọng”. Hay như: “Lo sợ thì hại thận”, “lo sợ thì khí huyết tụt giảm”.

Biết rõ tính cách của bản thân chính là biết rõ bệnh tật của mình

Phàm là người dễ bị kích động, chẳng mấy ai có được trái tim khỏe mạnh. Mạch máu đầu não thông thường cũng sẽ lưu thông không được tốt.

Phàm là người hay tức giận, rất dễ mắc các bệnh tuyến giáp trạng, gan cũng sẽ không được tốt.

Phàm là những người thích phân cao thấp, không chịu nhận thua, phần nhiều xương cổ không được tốt.

Phàm là những người nhát gan sợ sệt, thận tạng thông thường sẽ không được tốt.

Phàm là những người hay đa nghi, thường có vấn đề về tuyến tụy.

Phàm là những người không có chủ kiến, đầu óc thường hay mơ hồ.

Phàm là những người hay tức giận trong lúc làm việc, thường có vấn đề xung quanh bờ vai.

Phàm là những người mà con cái không nghe lời, thường thường có vấn đề nơi các khớp chân.

Phàm là những người chăm chỉ nghiêm túc, phần đông trông khá là gầy gò.

Phàm là những người chấp nhận được thì cứ chấp nhận, thích tích cóp từng chút một, không có tinh thần cầu tiến, rất dễ bị béo phì.

Phàm là người hay lo lắng, tim dễ đập mạnh, phần nhiều mắc các bệnh cao huyết áp.

Phàm là người sợ áp lực, phần nhiều dễ mắc chứng huyết áp thấp.

Phàm là những người đặc biệt thích sạch sẽ, da dẻ thường không được tốt, tỳ vị cũng không được khỏe.

Phàm là người đau khổ quá độ, phần nhiều tuyến tụy không được tốt, lưng cũng không được tốt, rất dễ có cảm giác nhức mỏi.

Phàm là người hay buồn bực, phần nhiều dễ bị ngứa ngáy trên người.

Phàm là những người cảm thấy đời người quá gian nan, thường thường khi đi đứng hành động cảm thấy đặc biệt khó khăn.

“Tướng” do tâm sinh, “bệnh” do tâm khởi: Quả thực có đạo lý, vậy nên các loại bệnh tật, suy cho cùng đều là do tâm thái bạn dẫn khởi cả. Bởi vậy, muốn thay đổi vận mệnh, thân tâm an lạc, khỏe mạnh, trước tiên bạn cần thay đổi cái Tâm mới được.

Uống mười thang thuốc chẳng bằng cười một nụ cười sảng khoái: Thay đổi thái độ, nghĩ tích cực hơn, sống an lạc, nhẹ thân tâm, đạo trường sinh chẳng phải là đó sao?

Theo Vandieuhay.org

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v