Chuyển đến nội dung chính

3 phẩm đức quý giá một người cần tu dưỡng để đối diện với khó khăn

 3 phẩm đức quý giá một người cần tu dưỡng để đối diện với khó khăn

Có lẽ cuộc đời của bất kỳ ai trong thế gian này cũng đều khó tránh khỏi lúc lên lúc xuống. Nhưng cho dù là gặp phải lúc khó khăn nhất, cũng không nên oán trách, tức giận. Một người nếu có thể tu dưỡng thành được “tam đức” dưới đây thì gặp phải cảnh ngộ gì cũng sẽ có thể từ từ vực dậy mà đi lên. 

🔻 1. Trầm tĩnh

Tô Tuân, đại văn hào triều Tống từng nói: “Nhất nhẫn khả dĩ chi bách dũng, nhất tĩnh khả dĩ chế bách động”, tức là một nhẫn có thể chống chọi được trăm dũng, một tĩnh có thể ức chế được trăm động. Trong cuộc sống tràn đầy sự hấp dẫn của lợi ích, mỗi người cần phải giữ được sự trầm tĩnh và thanh thản trong tâm mình.

Làm sao để giữ được sự trầm tĩnh trong tâm? Điều này không phải ai cũng có thể làm được, nó đòi hỏi phải trả qua một quá trình tu dưỡng. Người giữ được sự trầm tĩnh, thanh thản của bản thân là người khi đối mặt với khó khăn sẽ biểu hiện lạnh nhạt, đối mặt với hiểu lầm thì biểu hiện hờ hững và sẽ không nông nổi trước mọi sự tình.

Người giữ được sự trầm tĩnh cũng hiểu được rằng “dục tốc bất đạt”, phàm là việc gì mà nôn nóng, vội vàng thì sẽ không thành. Vậy nên, đứng trước mỗi việc họ đều “lùi một bước” để suy xét, cân nhắc nên thường không bị hối tiếc trước quyết định của mình.

Cổ ngữ có câu: “Nóng vội thì không húp được cháo nóng.” Bởi vậy, làm bất cứ việc gì cũng phải trầm tĩnh lại thì mới có thể đưa ra phán đoán và cách giải quyết đúng đắn, phù hợp. Một người càng ở vào lúc nguy cấp thì càng cần phải trầm tĩnh, nếu không sẽ khiến sự tình càng rối ren hơn, thậm chí làm hỏng việc không đáng.

2. Biết cúi đầu

Lúa chín cúi đầu, hoa hướng dương chín cũng cúi đầu. Nhưng trong cuộc sống, rất nhiều người không hiểu được trí tuệ của cúi đầu. Rất nhiều người đều là muốn ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn về tương lai mà không nguyện ý khiêm tốn cúi đầu nhìn con đường đang đi trước mắt.

Ngoài ra, con người không phải Thánh nhân, nên ai mà không từng phạm sai lầm? Nhưng đã mắc lỗi thì nên cải sửa. Tuy nhiên, có nhiều người khi mắc lỗi lại khuyết thiếu can đảm “cúi đầu” thừa nhận sai lầm của bản thân mình.

Sai lầm do bản thân mình gây ra rất có thể sẽ làm thương tổn đến người khác. Chỉ có “cúi đầu” mới có thể bù đắp lại được. “Cúi đầu” không phải là khuất nhục, “cúi đầu” cũng không phải là thể hiện người thấp hèn, mà thể hiện rằng bản thân biết sai nên phải sửa, là thể hiện của sự tu dưỡng. Đó cũng là cái giá phải trả cho tội lỗi của bản thân mình.

Can đảm “cúi đầu” trước sai lầm mình gây ra chính là thể hiện của sự thông minh và quyết đoán, là một loại cảnh giới và phẩm cách cao quý, cũng là một loại rộng lượng và thong dong. Có thể gập vào thì mới có thể duỗi ra, có thể lui mới có thể tiến, có thể nhu mới có thể cương.

Người biết cúi đầu mới có thể ngẩng cao đầu. Trên đường đời, không phải tất cả các cửa ải đều rộng rãi, cao lớn, có những cửa ải cần chúng ta phải cúi đầu, nghiêng người mới có thể đi qua được.

🔻 3. Biết ngẩng đầu

Ở vào hoàn cảnh khó khăn, nguy khốn, một người nên là có phong thái ngẩng cao đầu, dùng thái độ lạc quan tích cực để đối mặt thì mới có thể tìm được lối thoát. Nếu ở vào hoàn cảnh khốn khó, một người chỉ biết than trách, gục đầu ủ dột thì không chỉ không giúp cải thiện tình hình mà còn khiến tình hình thêm xấu đi.

Nhưng ngẩng đầu không phải là lên mặt nạt người, vênh váo hung hăng, cũng không phải khinh thường hết thảy mà phải giữ được tâm khiêm tốn đối đãi với người khác, tâm bình đẳng công chính khi xử lý sự việc.

Ngẩng đầu không phải dùng sở trường của mình để so với sở đoản của người mà là nhìn thẳng vào bản thân, không vì thiếu sót của bản thân mà đố kỵ với tài năng của người, là tự hiểu mình mà cố gắng vươn lên.

Người quân tử tu dưỡng thâm sâu, không bởi vì lâm vào nghịch cảnh, không bởi vì đối mặt với sinh tử, không bởi vì cám dỗ trước công danh lợi lộc, mà vứt bỏ tiết tháo, nhân phẩm của mình. Họ đều có tín niệm kiên định phi thường lớn. Đây mới là ý nghĩa của “biết ngẩng đầu”.

Trong xã hội coi trọng của cải tiền bạc ngày nay, để tìm được một người như vậy thực sự là khó. Nhưng chính trong xã hội hỗn loạn này, trong nguy nan khốn khó, trong hoàn cảnh “trắng đen lẫn lộn”, nếu như ai có thể vượt qua được những cám dỗ của danh lợi, không đánh mất bản tính chân thật, lương thiện, bảo vệ cái thiện, chống lại cái ác thì người ấy chính là người có phẩm chất cao quý. Cho dù họ có phải chịu một chút thiệt thòi trước mắt thì cuối cùng cũng sẽ nhận được phúc báo.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v