MUỐN THÀNH VIỆC LỚN, HÃY GHI NHỚ NHỮNG ĐIỀU SAU:
🔻 1. Đường thành công không có dấu chân kẻ lười biếng.
Mơ ước là điều ai cũng có thể, nhưng hiện thực hóa ước mơ đó lại chỉ nằm trong khả năng của số ít. Có một quy luật đơn giản, nhưng không phải ai cũng ghi tâm khắc cốt: trên đường thành công không có dấu chân kẻ lười biếng.
Đừng tự cao tự đại, nghĩ mình hơn đời, phải vượt qua người này người kia với tốc độ gấp 5, 10 lần họ. Vượt qua chính mình mỗi ngày đã là cái khó. Giữ được mình, tinh tiến mỗi ngày đã là việc gian lao. Đừng mơ nữa, hãy cần mẫn hành động.
🔻 2. Tâm rộng, đường mới rộng.
Tâm địa nhỏ nhen, mãi mãi chẳng thể làm được việc lớn. Người bao dung mở lòng, phạm vi bao dung của họ mới rộng mở. Trong lòng họ có người khác, người khác mới giúp sức cho họ.
Những kẻ ích kỷ sợ thiệt thân, thực chất chỉ là đang vùng vẫy trong không gian nhỏ hẹp của chính mình. Phải nhớ: cầu lợi cho người là bậc trí, cầu lợi cho mình là kẻ tiểu nhân.
Thật tiếc, đường rộng thênh thang lại quá ít người chọn, đường hẹp ngõ cụt người đời lại tranh nhau đi.
🔻 3. Bao dung tha thứ.
Lỗi lầm của người, cái gì đáng bỏ qua được thì bỏ qua. Chẳng thánh nhân nào không có quá khứ, chẳng tội đồ nào là không có tương lai. Xét nét từng lỗi nhỏ của người, sẽ chẳng có ai gần mình nữa.
Người làm việc lớn phải có cả ân cả uy. Cái gì cần rõ ràng, vẫn phải rõ ràng. Nhưng rõ ràng xong, nếu tha thứ được, hãy cứ tha thứ. Ai cũng cần một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm.
🔻 4. “Tu thân, học đạo”.
Đừng bao giờ quên việc tinh tiến bản thân mỗi ngày.
Tinh tiến bản thân thì có hai việc chính: thứ nhất là tu dưỡng bản thân. Mỗi ngày sửa cái sai của mình. Mỗi ngày gắng sức làm cho chuẩn xác, tỉ mỉ và nhiệt thành. Kiên trì bền bỉ như thế, qua một quãng thời gian sẽ thấy thay đổi bất ngờ. Việc thứ hai là phải biết học đạo. “Đạo” ở đây là đạo trời, là lẽ đúng. Không có ai sinh ra đã thông tuệ, cần học hỏi từ những bậc đi trước, khai mở bản thân, lắng nghe lời hiền. Từng bước hiểu đạo, thuận đạo, giúp thuyền mình đến gần với bờ bến của sự công minh, chính trực và trí tuệ. Vậy mới mong nên người.
🔻 5. Khao khát phụng sự.
Việc ở đời, lớn tới bao nhiêu nằm ở chỗ giúp được cho đời bao nhiêu. Nếu chỉ chăm chăm phần mình, dẫu có cố gắng đến mấy thì đời vẫn là đời nhỏ hẹp.
Kẻ khao khát phụng sự mới thực sự là kẻ hiểu đời, thức thời. Tài năng dẫu có cao đến mấy, mà không giúp được cho cái chung, cái lớn, e rằng cũng chỉ là những điều huyễn hoặc ngộ nhận.
Giá trị thực sự chỉ lấp lánh trong hiện thực. Hiện thực là nơi mà mọi tư tưởng quay về phụng sự, xin hãy nhớ kỹ điều đó!
Nhận xét
Đăng nhận xét