Chuyển đến nội dung chính

Thuận theo tự nhiên, coi nhẹ được mất thì hạnh phúc sẽ đong đầy

 Thuận theo tự nhiên, coi nhẹ được mất thì hạnh phúc sẽ đong đầy

Trên hành trình cuộc đời, chúng ta thường mải miết theo đuổi hạnh phúc nhưng đạo lý của trời đất là “có được ắt có mất”. Để đạt được danh lợi, đôi khi ta phải đánh đổi bằng sức khoẻ và tình thân. Quá quyến luyến vào tình cảm đôi khi con người sẽ thấy cô đơn, lạc lõng hay tâm tư trĩu nặng. Đời người chỉ như một tờ hoá đơn, trên tờ hoá đơn ấy nếu chúng ta coi nhẹ được mất, thuận theo tự nhiên ắt sẽ bội thu, hạnh phúc tràn đầy.



Thứ bạn cần thì tôi chẳng thiết. Người so đo tính toán quá rành mạch thường rất thông minh, nhưng đổi lại chỉ là phiền não và bất hạnh.
Con người nên sống một cách chân thành, nhưng đừng quá bộc trực. Nhiều khi, vì mưu cầu hạnh phúc chân chính, chúng ta cần nhẫn nại đợi chờ.
Cuộc sống khi thăng lúc trầm, đừng oán trách điều chi. Dẫu hạnh phúc chừng nào thì vẫn có những điều phiền muộn, dẫu đen đủi chừng nào cũng vẫn luôn có may mắn song hành.
Đời người không phải là một cuộc chạy việt dã, mà là một chuyến du lịch dài.
Đôi khi, có người lẽ ra sẽ vô cùng hạnh phúc, nhưng mặt mày lại thường ủ dột. Có người vốn rất phiền muộn nhưng khuôn mặt lại luôn rạng ngời hạnh phúc.
Sống hồ đồ một chút, hạnh phúc đong đầy hơn, mãi chấp vào được mất, phiền não theo nhau về.
Cuộc sống chẳng thể mười phần như ý, nhưng chúng ta ngày ngày vẫn thức giấc dưới ánh mặt trời.
Trong suốt cuộc đời, những thứ đáng được yêu mến, trân trọng quả thực rất nhiều, đừng vì một vài điều không như ý mà mặt ủ mày chau.
Ai cũng truy cầu hạnh phúc như khát nước, nhưng ấm lạnh cõi thế gian thì chỉ có tự mình thấu hiểu.
Một số người, hàng ngày đều mải miết trên con đường truy cầu hạnh phúc, nhưng lại chẳng bao giờ cảm nhận được sự tồn tại của nụ cười.
Một số người, biết cóp nhặt từng giọt chân tình ấm áp và niềm xúc động, thì lại luôn đồng hành cùng niềm vui.
Hành trình của mỗi sinh mệnh đều nên thuận theo tự nhiên.
Ngày qua ngày chúng ta ngược xuôi trên khắp nẻo đường, nhưng biết đâu trong một phút giây nào đó, trên con đường ấy, chuyện bất trắc sẽ xảy ra.
Năm tháng cứ chảy trôi hết ngày này qua ngày khác. Từ khi hoa nở đến lúc hoa rụng, từ khi hoa ngào ngạt hương thơm tới khi sắc thắm phôi pha, cứ bình thản mà đón nhận từng món quà trong sinh mệnh, đâu phải oán trách bạn có được nhiều ít bao nhiêu.
Đời người như một trải nghiệm, chẳng ai có được thứ gì vĩnh viễn.
Nửa phần đời trước con người nỗ lực đạt được điều này điều khác, nửa phần đời sau từng thứ một lại lần lượt đội nón ra đi.
Dẫu là được hay mất, cũng đều cần học cách chấp nhận, chỉ khi thuận theo tự nhiên con người mới cảm thấy mãn nguyện.
Sẽ có một ngày chúng ta vĩnh biệt tất cả những gì từng thuộc về mình nơi trần thế.
Tất cả những điều đến trong sinh mệnh, dẫu thuận lòng hay trái ý cũng đều cần bản thân mỗi người tự trải nghiệm.
Thản nhiên đối mặt với tất cả, bình thản trước được mất, sẽ khiến nội tâm luôn đầy ắp cảnh sắc huy hoàng và mộng tưởng.
Học cách cảm nhận những điều bé nhỏ quanh ta sẽ khiến bạn mãn nguyện về cuộc sống. Như vậy, ngày nào cũng là một ngày vui, tràn ngập tiếng cười!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v