Chuyển đến nội dung chính

Trí tuệ cổ nhân: Ngày nắng đi cày, ngày mưa đọc sách

 Trí tuệ cổ nhân: Ngày nắng đi cày, ngày mưa đọc sách

Người xưa có câu: “Tình canh vũ độc”, nghĩa là ngày nắng đi cày, ngày mưa đọc sách. Một câu nói đơn giản này đã ngắn gọn mô tả một cuộc sống ung dung tự tại, không màng sự đời, thể hiện tâm hồn cao thượng, không phiền não, hàm chứa trí tuệ thuận theo tự nhiên của cổ nhân.

Vào thời cổ đại, khi nông nghiệp chưa hoàn toàn phát triển, các biện pháp canh tác sản lượng cao, các biện pháp thúc ép về thời gian còn chưa có, thì người dân thường sinh sống ra sao? Chính là mỗi ngày, khi mặt trời mọc là họ bắt đầu ra đồng làm việc cày cấy, đến lúc mặt trời sắp lặn thì dừng. Những ngày mưa gió, họ ở nhà nghỉ ngơi, người có chí hướng thì dành thời gian để đọc sách, ngâm thơ. Cuộc sống như vậy há không sung sướng?

Cuộc sống ngày nay đã có nhiều thay đổi, đôi khi vào những ngày mưa gió, người ta vẫn có thể gặp cảnh những người nông dân trồng cây, bón lúa. Xã hội ngày nay cũng là như vậy, rất nhiều người vì mải mê làm việc, bận rộn kiếm tiền, nên ngày đêm đảo lộn, ngày nghỉ cũng làm việc, khiến không ít người tâm tính trở nên nóng nảy, khó nhẫn nại. Một số người còn tự nhận mình là người siêng năng, chán ghét trời mưa gió, vì đã làm lỡ dở công việc của mình. Sau một thời gian dài làm việc trong hoàn cảnh không phù hợp quy luật tự nhiên như thế, rất dễ dàng xảy ra hiện tượng tích nhọc thành bệnh, hơn nữa còn là các bệnh lạ lùng.

Trời nắng trời mưa là quy luật tự nhiên. Thiên nhiên sẽ không vì ý nguyện của con người mà thay đổi quy luật của mình. Con người dẫu có muốn ngăn trời mưa hay muốn tạo mưa bằng những biện pháp khoa học hiện đại nhất, thì cuối cùng vẫn không thể thay đổi được quy luật của tự nhiên, chỉ là lợi dụng một chút, “thông minh” một chút mà thôi.

Bởi vậy, những người sống thuận theo tự nhiên sẽ biết thay đổi kế hoạch của mình cho phù hợp với tạo hóa. Ngày mưa nếu không thể làm việc, họ có thể tạm thời dừng tay, thưởng thức nhạc, đọc sách cổ… tĩnh dưỡng và làm gia tăng tri thức của bản thân mình.

Trong cuộc sống, những việc không thuận theo tâm ý của con người là rất nhiều. Người kinh doanh không đạt được mục tiêu doanh số đề ra, học sinh không đạt được kết quả thi như bản thân mong muốn, bạn bè đột nhiên rời xa, người thân đột nhiên ly biệt… Trong những lúc gặp phải mâu thuẫn không thể thay đổi được như vậy thì biết thuận theo tự nhiên là cách lựa chọn hữu hiệu nhất.

Phàm là mọi việc mà có thể thuận theo tự nhiên, không cưỡng cầu, thì trái lại còn có thể thu được kết quả tốt đẹp hơn mong đợi. Tục ngữ nói: “Cố tình trồng hoa, hoa không nở. Vô tâm cấy liễu, liễu thành rừng”. Trong cuộc sống, rất nhiều khi quá để tâm chú ý thì lại bị mất đi, giống như nắm cát nằm trong tay, nắm càng chặt thì nó rơi càng nhanh. Nguồn gốc của những phiền não trong lòng người, phần lớn đều là do không thuận theo tự nhiên, không biết mệnh của bản thân mình mà ra.

Có một câu chuyện cổ kể rằng: Trong một khoảng vườn rộng của thiền viện, có nhiều đám cây nhỏ đã bị vàng úa và chết khô. Tiểu hòa thượng thấy vậy, trong lòng có chút lo lắng, liền nói với vị sư trụ trì: “Sư phụ, chúng ta hãy nhanh chóng gieo hạt giống thôi, để như vậy trông rất khó coi.”

Vị sư trụ trì chậm rãi nói: “Đừng vội, loại cây nào cũng đều phải theo thời mới trồng được! Hãy tùy thời!”

Đến mùa, vị sư trụ trì mua những hạt giống cây về giao lại cho tiểu hòa thượng đi gieo hạt. Những đợt gió giông nổi lên làm cho nhiều hạt bị thổi bay đi mất. Tiểu hòa thượng vô cùng lo, nói với sư phụ: “Sư phụ! Không được rồi, rất nhiều hạt đã bị gió thổi bay đi mất.”

Vị sư trụ trì bình tĩnh đáp: “Không sao, bị gió thổi đi rất nhiều là hạt lép, có gieo xuống đất cũng không nảy mầm. Con đừng lo lắng! Hãy tùy tính!”

Sau khi gieo hết số hạt giống ấy, tiểu hòa thượng lại phát hiện có rất nhiều chim từ đâu bay đến mổ. Tiểu hòa thượng hoảng sợ chạy lại nói với sư trụ trì: “Sư phụ! Hạt giống đều bị chim ăn rồi!”

Vị sư trụ trì vẫn bình tĩnh như cũ và nói: “Không sao, hạt giống nhiều, chim có mổ cũng không hết được! Hãy tùy ngộ!”

Nửa đêm ấy, trời đổ mưa rào. Sáng sớm hôm sau, tiểu hòa thượng vào phòng sư phụ và buồn rầu nói: “Sư phụ! Những hạt giống kia đều đã bị mưa làm ngập hết rồi!”

Vị sư trụ trì lại nói: “Con đừng lo, hãy để tùy duyên!”

Một tuần trôi qua, trên mặt đất quả nhiên mọc lên rất nhiều mầm xanh. Một số góc vườn vốn không được tiểu hòa thượng gieo hạt giống cũng mọc lên những mầm xanh. Tiểu hòa thượng vui mừng vỗ tay không ngớt. Vị sư trụ trì nhìn thấy vậy, gật đầu và nói: “Tùy hỷ!”

Rất nhiều khi gặp khó khăn, tìm không ra phương pháp giải quyết, chúng ta nên để mọi chuyện thuận theo tự nhiên. Bởi vì cổ nhân đã giảng: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” hay “Người thuận theo đất, đất thuận theo trời, trời thuận theo đạo, đạo thuận theo tự nhiên”. Cho nên, thuận theo tự nhiên là cảnh giới cao của trí tuệ con người.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, l...