Chuyển đến nội dung chính

Đời người có những việc chờ đợi là hối tiếc, sợ hãi không bằng tiếp nhận

 Đời người có những việc chờ đợi là hối tiếc, sợ hãi không bằng tiếp nhận

Con người ta khi đến một độ tuổi nhất định, trải qua càng nhiều càng hiểu rõ rằng đời người có những việc là không thể chờ đợi, chờ đợi là hối tiếc, cũng có những việc không nên sợ hãi mà hãy điềm tĩnh tiếp nhận.

Nhân sinh vô thường, không có điều gì là bất biến. Sinh mệnh có ý nghĩa không phải ở chỗ nhận được bao nhiêu, tranh giành được bao nhiêu mà là ở chỗ cho đi được bao nhiêu. Rất nhiều sự tình trên đời chẳng thể nào dự đoán trước và nắm bắt được. Sinh mệnh lại quá yếu ớt, chỉ một chớp mắt âm dương đã cách biệt rồi. Bởi vậy trong cuộc đời ngắn ngủi ấy, có những việc là không nên chờ đợi, có những việc là cần phải tiếp nhận, như vậy người ta mới có thể sống được tự do thản đãng hơn.

🔻 Hiếu kính cha mẹ

Trên thế gian, có rất nhiều việc cần phải tùy thời, cần phải chờ đợi, nhưng riêng việc hiếu kính cha mẹ là không thể chờ đợi. Người xưa có câu: “Bách thiện hiếu vi tiên”, trong trăm cái thiện thì hiếu đứng đầu. Dù cha mẹ có là người như thế nào thì là phận con cái cũng phải thành tâm tôn kính.

Con cái ngày một trưởng thành, cha mẹ ngày một già đi, hiếu kính cha mẹ là việc cần làm ngay. Làm con hãy nhớ “xem cha mẹ là bản thân mình trong tương lai” mà hiếu thuận kịp thời, đừng để đến khi “cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”, “con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không còn” thì lúc đó đã quá muộn rồi, dù hối hận cũng không còn kịp nữa.

Công ơn sinh thành nuôi dưỡng của cha mẹ cao như núi, nếu không thể báo đáp thì nhất định sẽ hối tiếc cả đời.

🔻 Giữ gìn sức khỏe

Sức khỏe được ví như tiền vốn của mỗi người. Con người khi bị bệnh, mệt mỏi thường sẽ nghĩ lại và hối hận rằng đã không làm việc và nghỉ ngơi hợp lý. Nhưng khi bệnh có chuyển biến tốt thì người ta lại thường quên mất đạo lý này.

Khi con người còn trẻ và khỏe mạnh thì không ngừng tính toán danh lợi, buông thả trong rượu và sắc, không để tâm tiết chế dục vọng. Làm như vậy thì sẽ ăn không ngon, ngủ không yên. Đến tuổi trung niên hay khi cơ thể mắc bệnh, người ta dễ rơi vào hối hận. Đây chính là vòng quay nhân quả mà con người thường mắc phải. Đã hiểu được nỗi khổ ấy, thì nên để tâm được bình thản, giảm bớt ham muốn và sự hưởng lạc của bản thân. Có như vậy mới có thể sửa được thói xấu, khéo dưỡng được thân tâm của mình.

Con người khi trải qua nỗi khổ bệnh tật mới hiểu được rằng: “Không có bệnh thật là hạnh phúc”. Cho nên đừng vì ham muốn, hưởng lạc vô độ mà hủy hoại thân thể.

🔻 Biết ở một mình

Mỗi người đều có những trải nghiệm riêng khác nhau, có những suy nghĩ khác nhau và chính chúng đã làm cho mỗi người có những cảnh giới tinh thần khác nhau. Trừ những bậc giác ngộ ra, mấy ai hiểu được tường tận bản thân, hiểu được tường tận người khác? Điều ấy cũng là nguyên nhân khiến người ta khó tránh khỏi cảm giác cô độc trong cuộc đời.

Nhưng những lúc như thế, con người đều nên tĩnh tâm suy ngẫm, nhìn nhận bản thân. “Ở một mình” giúp con người học cách tự trò chuyện với mình tốt hơn. Trong xã hội hiện đại vô cùng huyên náo này, người ta thường chỉ nhìn vào người khác chứ ít khi nhìn vào bản thân. Sự ồn ào và huyên náo ấy thường có sức phá hoại rất lớn với sự trưởng thành của con người.

🔻 Vui với mệnh

Một người được sinh ra ở hoàn cảnh nào là điều mà không ai có thể tự lựa chọn được. Có người sinh ra đã là con nhà giàu sang quyền quý, nhưng có người sinh ra đã ở nơi đầu đường xó chợ, không nhà cửa. Tuy nhiên, xuất thân giàu sang hay nghèo hèn không phải là yếu tố quyết định, yếu tố quyết định quan trọng là người ấy đối diện, bước đi trong cuộc đời này thế nào.

Cũng như vậy, không ai có thể lựa chọn được vận khí của chính mình, không ai có thể lựa chọn được những thăng trầm của cuộc sống, nhưng lại có thể lựa chọn phương thức đối diện với nó. Khi gặp vận khí xấu, cần phải vững vàng. Một cánh cửa đóng lại thì nhất định sẽ có một cánh cửa khác mở ra. Trời không tuyệt đường người, cùng đường tất sẽ có biến chuyển. Khi gặp được vận khí tốt cũng đừng quá đắc ý, “tái ông thất mã, phúc họa tương y”, trong họa có phúc, trong phúc có mầm họa, cho nên cần phải thận trọng.

🔻 Tiếp nhận sinh tử

“Sinh, lão, bệnh, tử” là quy luật tự nhiên của sinh mệnh. Con người không có cách nào thay đổi được quy luật ấy, chỉ có cách tiếp nhận nó. Cuộc đời của mỗi sinh mệnh là hữu hạn, cho nên mỗi người đều cần phải sống sao cho không uổng, sống sao cho có ý nghĩa.

Tín ngưỡng của nhân loại cho rằng cái chết là không đáng sợ như con người vẫn tưởng tượng. Một người có thể giữ vững lương tri thì sẽ có chỗ tốt đẹp cho sinh mệnh của mình. Luân hồi là để một sinh mệnh mới được ra đời. Chính sự lưu luyến, không muốn rời xa cõi trần của con người ta lúc cận kề cái chết mới là nỗi đau khổ lớn nhất, nỗi sợ hãi lớn nhất.

🔻 Tìm được ý nghĩa nhân sinh

Cuộc sống là một chuỗi hành trình đi tìm và khám phá ý nghĩa chân chính của sinh mệnh đời người. Trải qua những cung bậc cảm xúc, con người suy ngẫm và rút ra những bài học tinh thần khác nhau, đồng thời lại không ngừng tìm kiếm.

Từ xa xưa, các bậc giác ngộ đã để lại cho nhân thế câu trả lời cho những câu hỏi được coi là chỗ mê vĩnh hằng như: nguồn gốc con người, mối quan hệ giữa con người và vũ trụ, ý nghĩa của sự tồn tại. Mặc dù có sự khác biệt trong hình thức, nhưng tựu chung lại, thông qua các phương pháp như tu tâm, tu Thiện, tu thân, tu Chân, đức tin, cứu rỗi, v.v., các bậc giác giả đã định hình nên khái niệm về tu luyện trong văn hóa nhân loại.

Người chân chính hiểu được ý nghĩa sinh mệnh, ý nghĩa nhân sinh sẽ không bị những “vật ngoại thân”, những việc nơi cuộc sống đời thường làm khó khăn, phiền não.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v