Chuyển đến nội dung chính

Cảnh giới trí tuệ: Núi cao không lời, nước sâu không có sóng

 Cảnh giới trí tuệ: Núi cao không lời, nước sâu không có sóng

Người sống nơi thế gian, tâm trí cần thoáng đạt một chút, được – mất xem nhẹ một chút, mục tiêu giảm xuống một chút, tâm danh lợi ít đi một chút, cân nhắc suy nghĩ vì người khác nhiều hơn một chút. Đây chính là cảnh giới của trí tuệ.

Lòng tham là thứ đáng sợ nhất, không những chỉ phá hủy, hủy hoại đi những thứ hữu hình, mà còn có thể làm đảo loạn thế giới nội tâm của bạn, khi đứng trước tâm tham lam còn khiến lòng tự tôn cùng những nguyên tắc bạn tuân thủ đều có thể sụp đổ.

Ngu si cùng cố chấp, oán cùng hận, sẽ chỉ làm cho tâm trí quay cuồng, khiến người bất an. Buông xuống những “có – không”, “đúng – sai”, tâm trí mới có thể thông suốt, nhẹ nhõm tự nhiên và đẩy xa tâm vô minh ngu si. Thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau có một niệm, một khi phiền não buông xuống liền sẽ hóa thành tâm bồ đề, suy nghĩ một khi đã chuyển biến tâm tình liền trở thành bầu trời quang tạnh.

Người biết đủ thường vui, là một cảnh giới cao đẹp của sinh mệnh, sống trên thế giới này, người cùng người trong thế gian mỗi ngày đều tồn tại rất nhiều cám dỗ mê hoặc, mọi thứ chúng ta nhất định phải lần lượt tuần tự mà dần dần tiến lên, lượng sức mà làm, tất cả mọi sự nắm bắt có độ, sống có chừng có mực.

Tâm trong sạch hết thảy sẽ minh bạch, tâm vẩn đục hết thảy đều u ám; tâm si hết thảy sẽ mê, tâm ngộ hết thảy thanh tỏ, tâm là đạo diễn của vở kịch cuộc đời, suy nghĩ là nguồn gốc của thước phim cảnh đời, hết thảy đều từ tâm tạo thành, căn nguyên đều ở nội tâm, thế giới là bóng ảnh của tâm người, cảnh giới là biến hóa của tâm người mà tạo thành.

Đừng mang ánh mắt tổn thương đi soi nhìn quá khứ, bởi vì dĩ vãng chỉ là dĩ vãng, quá khứ đã đi qua không thể quay trở về, cách thông minh nhất chính là sống sao cho tốt nhất đối với hiện tại của bạn. Hiện tại chính là đang nắm giữ ở trong tay của bạn, bạn phải đường đường chính chính trong cái khí chất nhất loạt mà chào đón tương lai, mà biến tương lai phía trước trở thành đẹp nhất có thể.

Lắng nghe, lĩnh hội là chìa khóa khai mở cánh cửa tâm hồn, nếu có người tìm đến bạn để dốc bầu tâm sự, giãi bày nỗi lòng, bạn nhất định phải nhẫn nại chăm chú, nhập tâm mà lắng nghe, bởi vì đó là họ tín nhiệm và uỷ thác đối với bạn, sự lắng nghe của bạn cũng là một sự an ủi, cộng hưởng, cỗ vũ đối với họ.

Thế giới không thiên vị nặng nhẹ nghiêng về bên này bên kia, bạn không cần thiết phải đi tranh giành cái gì, cuộc sống chỉ bởi dục vọng trong tâm người làm mê loạn, thì mới nhất định phải phân thành thứ bậc cao thấp. Không tranh là cảnh giới cao của cuộc đời. Rất nhiều lúc, giữ vững tầm nhìn của bản thân mình, kỳ thực là một loại nội hàm và tu dưỡng, cũng là một loại thành thật chất phác và tốt bụng.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v