Chuyển đến nội dung chính

Người mang nhiều phúc khí

 Người mang nhiều phúc khí

Cuộc đời mỗi chúng ta được ví như một chặng đua marathon đường dài trong vũ trụ này. Đường đua ấy kéo dài vô tận và bạn phải liên tục tiến lên phía trước mà không được ngơi nghỉ. Vậy lựa chọn của bạn là chạy thật nhanh cho đến vạch đích hay dừng lại đôi chút và thưởng lãm phong cảnh ven đường? Rồi đích đến của cuộc đời chúng ta sẽ nằm ở đâu?

🔻 1. Chọn cách chạy thật nhanh, đôi khi vạch đích sẽ trở nên xa tít tắp

Đối với ai đã từng tham dự một vài giải chạy marathon đường dài sẽ đều có chung nhận thức sâu sắc về việc nếu chạy quá nhanh, bản thân sẽ hao tổn năng lượng rất lớn khiến họ trở nên kiệt sức giữa cuộc đua và không thể về đến vạch đích. Vậy bạn sẽ là ai, quyết định trở thành người vội vã, xông ra ngoài và cắm đầu cắm cổ chạy khi hiệu lệnh xuất phát đầu hay trở nên điềm tĩnh, tiến từng bước về phía trước một cách chậm rãi nhưng vững chắc?

Nếu chỉ cố gắng chạy thật nhanh để vươn lên dẫn đầu trong thời khắc xuất phát, chúng ta chỉ có thể vượt mặt được một vài đối thủ nhẹ ký và khó hoàn thành được toàn bộ chặng đua đường trường. Hãy duy trì phương pháp chạy bền, tốc độ vừa phải và đều đặn nhưng lại bền bỉ, lâu dài. Đến cuối cùng dù có thể không về nhất nhưng chí ít, chúng ta sẽ chạm đến vạch đích và vượt lên trên giới hạn của bản thân.

Suy cho cùng, thể lực của con người là thứ có hạn. Một người mang nhiều phúc khí biết điều tiết nhịp độ, sống chậm lại, thưởng thức cuộc đời nhiều dư vị, họ đạt được nhiều hơn so với một lối sống nhanh và thói quen rượt đuổi người khác. Hãy thận trọng từng bước, tích lũy dần kinh nghiệm quý báu và tăng tốc vào những lúc cần thiết nhất.

🔻 2. Lý do chúng ta nên sống chậm lại và tận hưởng nhiều hơn

Thế giới hiện nay đòi hỏi rất nhiều tốc độ, đặc biệt là năng suất của chúng ta phải được đẩy nhanh lên mức tối đa thì mới tạo ra nhiều hiệu quả công việc. Đến cuối cùng, ta bỏ rơi nguyện vọng sống cao cả của chính mình, quên đi rằng “sống nhanh” thì sẽ đạt được nhiều hơn hay chính là đánh mất nhiều hơn? Hết thảy những đặc tính này đều có thể nhìn thấy hằng ngày xung quanh môi trường sống của mỗi người.  

Chúng ta ăn uống ngày một nhanh hơn. Điều này sinh ra ngành công nghiệp thức ăn nhanh vốn đã không mấy bổ béo gì, lại càng bị lạm dụng cho những “bữa trưa tốc độ” để kịp giờ làm việc. Bên cạnh đó còn có cả một ngành công nghệ thông tin vĩ đại, hàng ngày khiến con người sống nhanh gấp triệu lần so với trước đây. 

Chúng ta đọc sách bằng máy điện tử thay vì sách giấy. Trò chuyện liên lạc với bạn bè người thân chỉ bằng nhắn tin, gọi điện thay vì gặp mặt trực tiếp và thể hiện sự thân thiết. Ngoài ra, phần lớn chúng ta không hề có hứng thú với việc ngồi thiền hay tản bộ, mà thay vào đó là đua xe tốc độ và các môn thể thao mạo hiển hơn. Một người mang nhiều phúc khí, càng biết tiết chế tốc độ và sống chậm hơn mỗi ngày để tận hưởng khoảnh khắc.

🔻 3. Càng “sống chậm”, càng có nhiều phúc khí

Tư duy sáng suốt nhất mà một người có thể đạt đến chính là “sự ổn định” cả thể chất lẫn tinh thần. Lời nói từ tốn và trầm ổn mang sức nặng ngàn cân. Tâm thái vững vàng, tĩnh lặng có thể dời non lấp biển. Hãy tận dụng khoảng thời gian “một mình” để sống chậm và gia tăng phúc khí. 

Biết đủ sẽ thấy an vui, không tham danh lợi cả đời bình yên. Đừng truy cầu sự nhanh chóng quá mức bởi vội vàng rất dễ mang đến nhiều trắc trở không đáng có. Đôi khi rượt đuổi sự thành công của người khác khiến chúng ta bị lợi dụng, lừa gạt, mất mát nhiều hơn, của cải vật chất mất đi không thể bù đắp.

Thử nghĩ, vì sao mà nhiều người bị thu thuế chỉ số thông minh? Bởi vì họ phát tài quá nhanh. Một người mang nhiều phúc khí hiểu được mọi thứ đến với mình không phải bởi sống nhanh mà nhờ vào sống chậm. Người càng có phúc khí càng biết làm cho công việc của họ chậm lại. Người càng thành công, càng tỏ ra sự điềm tĩnh kinh người. Phúc khí của họ tìm đến bằng cách sống chậm lại, trải nghiệm nhiều hơn. Họ biết thế nào là tận tâm làm một công việc, không gấp rút, không khoe mẽ.

Thanh niên hiện nay rất nóng lòng thể hiện bản thân. Điều đó không có gì xấu nhưng ba hoa, khoác lác về những gì mình chưa đạt được thay vì trầm tĩnh cố gắng thì sẽ không bao giờ đưa chúng ta đi đến đích cuối cùng, đó chính là sự thăng tiến. Cứ hết mình và tận tâm. Không bốc đồng, nóng vội. Nghiệp vụ ngày càng được mài dũa thì kết quả rực rỡ là điều tất yếu.

🔻 4. Phúc khí chỉ sinh ra khi chúng ta biết tu dưỡng thế giới nội tâm của chính mình

Nếu bạn tự hỏi, rốt cuộc chúng ta muốn có một thần thái xuất sắc khi đứng giữa thế gian này thì cần phải làm được điều gì? Rất đơn giản, đó chính là hãy lấp đầy thế giới nội tâm của mình. Nhưng rốt cuộc thì cách nào để có thể lấp đầy thế giới nội tâm của một người? Cách tốt nhất chính là sống chậm lại và học cách tu dưỡng tâm đức, tương tự như cách ta làm cho một dòng chảy được khơi thông, cuối cùng thì nước trong sông cũng nhẹ nhàng đổ ra biển cả.

Cảnh giới trí tuệ cao nhất của một người chính là bình tâm, có thể lặng lẽ đón nhận tất thảy hỉ, nộ, ái, ố thời cuộc mà không một chút rung động. Một người với nhân sinh quan rộng mở, ắt sở hữu thế giới nội tâm không hề thấp. Ngược lại, nếu tâm thái người đó không ở mức đủ cao, thì cuối cùng anh ta cũng sẽ biểu hiện ra bên ngoài bằng những lời nói hay hành vi thiếu chuẩn mực đạo đức.

Trong thế giới phức tạp này, điều chúng ta có thể làm là đừng chạy theo xu hướng mà đánh mất chủ kiến của bản thân, quên đi tâm nguyện lúc ban đầu của mình để theo đuổi cái gọi là “sống nhanh”. Ngược lại, chúng ta phải luôn mở rộng tầm mắt, để nội tâm trong sáng, thấu hiểu mọi thứ mà sống chậm lại để biết hoàn thiện bản thân. 

Với sự phức tạp và rối tung của thế giới con người hiện nay, điều mà chúng ta cần tu dưỡng thường xuyên chính là sự tĩnh lặng. Đừng cố gắng chạy theo xu hướng mà đánh mất tính kiên định và vững chắc của tâm trí. Hãy rộng mở, thấu hiểu và cảm thông. Cố gắng hoàn thiện bản thân, tích lũy sức mạnh trong người mình và sống chậm lại để nội tâm ngày càng sáng rõ.

Càng trải nghiệm một xã hội luôn đề cao sự cấp tốc và nhanh chóng, chúng ta càng nên tích lũy và tu dưỡng nội tâm bằng cách sống chậm lại để không đánh mất phương hướng cuộc đời. Đôi khi, tận hưởng cảm giác một mình trong sự tĩnh lặng và quan sát thế giới bằng nhiều góc nhìn khác nhau, chúng ta càng dễ dàng nâng cao được trí tuệ và đạt được nhiều thành công như mong muốn.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v