Chuyển đến nội dung chính

4 TRÍ TUỆ XỬ THẾ CỦA NGƯỜI XƯA RẤT ĐÁNG ĐỂ CHÚNG TA NGẪM NGHĨ

 4 TRÍ TUỆ XỬ THẾ CỦA NGƯỜI XƯA RẤT ĐÁNG ĐỂ CHÚNG TA NGẪM NGHĨ

“Thái căn đàm” là tập sách trích dẫn tổng kết những kinh nghiệm về sự tu dưỡng, làm người, đối nhân xử thế, là “kỳ trân bảo huấn” từ xưa để lại. Cuốn sách này ẩn chứa trí tuệ cao thâm sâu rộng của người xưa, trong đó có 4 trí tuệ lớn trong việc đối nhân xử thế, rất đáng để chúng ta ngẫm nghĩ.

🔻 1. Giữ nết thật thà, chất phác

“Nhân chi sơ, tính bản thiện”, con người khi chưa lún sâu vào sự đời thì rất ít chịu sự “tiêm nhiễm” của xã hội. Nhưng khi trải qua bao thế sự xoay vần, thì tâm cơ cũng theo đó mà ngày càng tăng lên.

Vì thế, làm người đừng bao giờ quên đi tâm nguyện lúc đầu. Hiểu sâu xa một chút, không quên tâm nguyện lúc đầu chính là học cách khiêm nhường, học cách không bộc lộ bản thân.

Dù có trải qua bao thế sự xoay vần, vẫn luôn giữ một tâm hồn trong trẻo, thanh khiết như chưa từng bị nhuốm bẩn trong thế giới này.

Bởi người càng thiện lương, thì càng không bị ai làm tổn thương hay sát hại; nhưng người càng khoe khoang, thì chỉ càng khiến người ta đố kỵ.

Con người sống trên đời không phải càng khoa trương càng tốt, cũng không phải việc gì cũng thận trọng, chịu oan ức để cầu toàn thì có thể sống yên phận.

Trong nhiều trường hợp, tốt hơn hết là nên giữ vững bản tính thật thà, chất phác và thái độ cởi mở của mình.

Một người thật thà chất phác, nhìn bề ngoài có vẻ hiền lành ngu ngốc, nhưng lại giống như thỏi vàng, lúc nào cũng tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Núi không nói mình cao lớn nhường nào, sông không tự nói mình thâm sâu bao nhiêu, người thật thà chất phác, chỉ cần không màng danh lợi, tự ắt tâm sẽ an nhiên.

Giữ nết thật thà chất phác là đạo xử thế tốt đẹp, cũng là cảnh giới cực cao khi làm người.

🔻 2. Nghe được lời khó nghe

Trong cuộc sống, khó tránh khỏi đôi lúc phải nghe những lời khó nghe, gặp phải những chuyện không vừa ý. Tuy nhiên, những phiền phức này thực ra là cách để chúng ta mài giũa bản thân, tu tâm dưỡng tính.

Có câu: “Trung ngôn nghịch nhĩ lợi vu hành, lương dược khổ khẩu lợi vu bệnh”, ý rằng lời nói ngay nghe chướng tai, nhưng có thể dẫn dắt hành vi của người ta ; thuốc tốt có vị đắng, nhưng chữa được bệnh.

Lời ngọt ngào thì ai chẳng thích nghe. Nhưng nếu lúc nào cũng chỉ nghe thấy lời ngọt ngào êm tai, chuyện gì cũng hài lòng vừa ý, vậy thì chẳng khác gì chìm đắm trong độc dược, vô cùng nguy hiểm.

Con người khi rơi vào nghịch cảnh, hãy học cách nhẫn nại chịu đựng, vững vàng kiên trì. Còn khi gặp thuận cảnh, có thể giữ được sự tỉnh táo, giữ vững ý định ban đầu.

Thực ra làm người không nên “giấu lỗi, sợ phê bình”, cần phải nghe được cả những lời khó nghe và những lời tốt đẹp.

Đối mặt với khuyết điểm của bản thân, cho dù rơi vào tình cảnh nào, cũng cần giữ tâm được bình thản, không quan tâm thiệt hơn; cũng như không vì mọi chuyện suôn sẻ mà tự kiêu tự mãn, không vì thất bại mà gục ngã hoàn toàn.

“Nghe được lời khó nghe”, là cách để một người có thể đi được lâu, đi được xa hơn.

🔻 3. Biết tiến biết thoái

Có câu nói rằng: “Mọi con đường đều dẫn đến thành Rome”, đường đời tuy có nghìn vạn lối đi, nhưng thực tế không phải lối đi nào chúng ta cũng có thể bước một cách tùy ý. Hãy cẩn thận kẻo “sai một ly, đi ngàn dặm”.

Đi theo con đường nào, phải lựa chọn thật kỹ lưỡng. Một khi đã chọn xong rồi thì bất luận là con đường đó bằng phẳng hay nhấp nhô, chúng ta đều phải ung dung đối diện.

Cho dù là “xuân phong đắc ý” đều phải giữ chừng mực, càng ở trong thuận cảnh, càng phải giữ tâm tĩnh lặng. Còn nếu rơi vào nghịch cảnh, thì phải dốc lòng hăng hái.

Khi chúng ta đối diện với vinh nhục được mất, có thể rộng lượng ung dung, đường đời sẽ càng bình lặng.

🔻4. Tận hưởng sự tự tại

Nếu một người có thể tự do tự tại, như một con thuyền độc mộc không dây trói buộc trôi theo những con sóng, thì nội tâm người đó thực giống như một cái cây đã hóa tro bụi, không quan tâm đến thành bại, khen chê của người đời.

Vì con người sống trên đời, khó vượt qua nhất chính là hai chữ “danh lợi”, khó buông bỏ nhất chính là “vinh nhục được mất”.

Nếu một người mà tâm quá coi trọng danh lợi và được mất, thì người đó lúc nào cũng sẽ bị ưu phiền và bất mãn bủa vây.

Sống nơi trời cao biển rộng, có nhiều điều là không thể thay đổi, nhiều điều là bất đắc dĩ, như thanh gỗ lập lờ trôi, mặc thế sự đưa đẩy.

Tuy nhiên chỉ cần chúng ta vững tâm, mọi thứ sẽ đi theo đúng hướng.

Làm người hãy tự biết cân bằng địa vị của mình, đừng cưỡng cầu những thứ không thuộc về mình, như vậy phong thái sẽ ngày càng khoáng đạt, tận hưởng thêm nhiều niềm vui trong cuộc sống.

Vạn sự tùy duyên, hãy để mọi chuyện đến và đi một cách tự nhiên, đó chính là một phần thái độ trong cuộc sống, cũng là sự tự tu dưỡng mà mỗi người cần phải có để thân tâm đạt được an nhàn tự tại.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, l...