Chuyển đến nội dung chính

Nhân sinh có 3 sai lầm: Sai một ly, đi một dặm

 Nhân sinh có 3 sai lầm: Sai một ly, đi một dặm

Ngạn ngữ có câu: “Kim vô túc xích, nhân vô thập toàn”, ý chỉ đến cả vàng cũng chẳng thể thuần khiết thì con người nào có ai hoàn hảo, có ai tránh khỏi những lần mắc sai lầm. Tuy nhiên, một số sai lầm, một khi phạm phải, sẽ mang lại tai họa lớn cho bản thân, thậm chí thay đổi quỹ đạo của cuộc đời mỗi người.

🔻 1. Nền tảng sai

Chương thứ ba mươi ba của Đạo Đức Kinh” nói: “Tri nhân giả trí, tự tri giả minh” – Biết người là khôn, biết mình là sáng.

Lão Tử nói với chúng ta: Có thể hiểu và biết người khác gọi là trí tuệ, có thể biết và hiểu được chính mình mới thực sự là thông minh. Môi trường xung quanh mỗi chúng ta đều phức tạp và rất khác nhau. Điều này dẫn đến đôi khi, chúng ta không hiểu rõ về khả năng của mình.

Vào thời xa xưa, có một người ăn xin nhỏ bé hàng ngày phải ăn xin để kiếm sống. Một ngày nọ, anh đến một quán ăn nhỏ. Ông chủ nhà hàng thấy anh ta đáng thương nên nhận anh ta vào, đặt tên cho anh ta là giàu có và vinh hoa, và yêu cầu anh ta ở lại cửa hàng để làm những việc linh tinh.

Phú Quý rất biết ơn ông chủ, ngày nào cũng làm việc rất chăm chỉ, thấy cậu làm việc nghiêm túc nên ông chủ dần dần giao lại công việc của nhà hàng để anh quản lý. Công việc kinh doanh của quán cũng ngày càng tốt hơn.

Sau vài năm, công việc làm ăn của ông chủ nhà hàng ngày càng lớn mạnh, sự giàu có cũng trở nên nổi tiếng ở khu phố này.

Mỗi lần đi ra ngoài, tôi luôn nghe thấy những lời khen ngợi của người khác: “Giàu có quá” “Không có anh thì nhà hàng này phá sản mất.” “Nhân tài, mời anh đến làm chủ cho khách sạn chúng tôi”.

Dần dần, Phú Quý cũng tin rằng chính mình đã có công với việc kinh doanh nhà hàng rất tốt. Cuối cùng, một ngày nọ, chủ nhà hàng nổi lửa đốt tài sản, và tức giận rời đi. Anh ta nghĩ thầm: Hồi đó mình không phải là một người ăn xin. Giờ mình có một số nơi để đi.  Có rất nhiều nhà hàng mời mình đến làm chủ tiệm.

Tuy nhiên, anh đã nhầm, khi đến nhà hàng trước, chủ nhà hàng đã nói: “Trước đây, do anh đang ở nhà hàng và chúng tôi muốn hợp tác với nhà hàng nên đã nói điều gì đó với anh, nhưng bây giờ anh mới làm vậy.” Tôi thấy người bình thường kém cỏi mới làm thế, tôi thậm không muốn có người như vậy làm việc cho tôi”.

Cuối cùng, Phú Quý  không bao giờ tìm được việc làm và lại trở thành người ăn xin.

Bạn biết đấy, sự thiếu hiểu biết lớn nhất của một con người là không nhận ra vị trí của chính mình và coi nhầm nền tảng là khả năng của mình. Những người thật sự thông minh họ có thể hiểu được những lời khen ngợi của người khác và đối diện với nó một cách bình thường.

Có thể hiểu bản thân một cách khách quan, sẽ không kiêu căng ngạo mạn trong giao tiếp với người khác, đường đời ngày càng rộng mở.

🔻 2. Tính tình sai

Lão Tử giảng: “Thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật, phù duy bất tranh, cố vô vưu”(Nước là thiện nhất, nước đem lại lợi ích cho vạn vật mà không tranh giành).

Đặc tính của nước là tồn tại vì vạn vật, không tranh giành cao thấp, cũng không tự cho mình là hiểu biết, lại không khoe khoang bản thân. Bởi vì không tranh giành nên cũng không có oán hận âu lo.

Người thiện nhất tựa như nước. Nước không chỗ nào không chảy đến, nuôi dưỡng vạn vật nhưng lại hạ mình ở nơi thấp nhất, vì vậy nước gần với Đạo nhất. Người thiện nhất chọn nơi ở thấp nhất, tâm trí luôn trầm tĩnh mà lại thâm sâu khó dò như biển, đối xử chân thành với mọi người, vị tha và không vụ lợi, lời đã nói ra là sẽ thủ tín, công việc thì xử lý tinh giản, giỏi phát huy sở trường, hành động thì giỏi nắm bắt thời cơ, lại có thể quản lý tốt việc gia đình.

Nó nói với chúng ta rằng hãy học cách kiểm soát tính khí của mình như nước. Xung quanh bạn luôn có những người như vậy nổi khùng lên khi gặp chuyện nhỏ, bất cứ khi nào khuyên nhủ anh ấy, anh ấy luôn nói: “Không thể nào, tính cách của tôi là như thế này.”

Như mọi người đều biết, nóng nảy là một loại rèn luyện của tất cả mọi người, ôn nhu sẽ khiến người ta như gió xuân, còn ai coi nóng nảy là tính cách của mình thì sẽ khiến người ta tránh xa. Nó cũng sẽ mang lại tai họa cho chính mình.

“Luận ngữ của Khổng Tử” ghi: “Nóng giận là bản năng, tĩnh lặng là bản lĩnh”. Một người biết tu dưỡng bản thân sẽ không để những cảm xúc nhất thời của mình ảnh hưởng đến người khác. Suy cho cùng, cuộc sống là phải thắng trong hòa, thua trong nóng nảy. Chỉ khi biết kiềm chế cơn nóng nảy và bao dung với người khác, bạn mới có thể khiến cuộc sống của mình tràn ngập ánh nắng.

🔻 3. Bạn bè sai

Chương thứ hai mươi ba của Đạo Đức Kinh” nói: “Đạo giả đồng ư Đạo, giả đồng ư đắc, thất giả đồng ư thất”. Kẻ nào dấn thân vào Đạo cũng giống như Đạo; kẻ có đức thì giống như đức; kẻ mất thì cũng giống như kẻ mất.”

Bạn ở bên người như thế nào, dần dần bạn sẽ trở thành người như thế đó. Bạn bè xung quanh bạn sẽ có ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của bạn, thậm chí quyết định vận mệnh của bạn.

Trong thời Xuân Thu, Quỷ Cốc Tử có bốn đệ tử lớn: Tôn Tẫn, Bàng Quyên, Tô Tần và Trương Nghi. Trong bốn người, Tôn Tẫn và Bàng Quyên có mối quan hệ tốt nhất, và hai người trở thành anh em.

Một ngày nọ, vua Ngụy chiêu mộ nhân tài khắp nơi để làm tướng cho nước Ngụy. Tin tức truyền đến ngọn núi, Bàng Quyên sau khi nghe xong quyết định xuống núi, còn Tôn Tẫn chọn đi theo ông Quỷ Cốc để tiếp tục việc học, cuối cùng cả hai cùng rơi nước mắt vì chia tay nhau.

Sau khi xuống núi, Bàng Quyên đến nước Ngụy, kiến ​​thức nhiều năm của ông được vua Ngụy đánh giá rất cao, ông được trọng dụng. Nhiều năm sau, Tôn Tẫn, người đã hoàn thành tốt việc học của mình, cũng xuống núi và đến Nguỵ Quốc, khi Bàng Quyên biết rằng anh trai mình đã đến, anh ta đã chào đón với những món quà hào phóng.

Nhưng sau khi biết rằng Tôn Tẫn đã theo ông Quỷ Cốc để học mười ba bài trong Nghệ thuật chiến tranh, ông ấy ghen tị với tài năng của Tôn Tẫn, và lo lắng rằng Tôn Tẫn sẽ đe dọa địa vị của mình, vì vậy ông đã bí mật tung tin rằng Tôn Tẫn có quan hệ bất chính với Tề Quốc.

Chẳng bao lâu, tin tức đến tai vua Ngụy, vua Ngụy vô cùng tức giận, khiến mọi người phải bó gối và khắc chữ lên mặt của Tôn Tẫn. Cuối cùng, Tôn Tẫn tuyệt vọng phải giả điên và hành xử một cách ngu ngốc, để thoát khỏi cảnh giết chóc.

Chương Bốn mươi mốt của Đạo Đức Kinh” ghi: “Thượng sỹ văn đạo cần nhi hành chi, trung sỹ văn đạo nhược tồn nhược vong, hạ sỹ văn đạo, bất tiếu bất túc dĩ vi đạo”- Bậc thượng sĩ [sáng suốt] nghe đạo [hiểu được] thì gắng sức thi hành; kẻ tầm thượng nghe đạo thì nửa tin, nửa ngờ; kẻ tối tăm nghe đạo [cho là hoang đường] thì cười rộ. Nếu không cười thì đạo đâu còn là đạo nữa.

Theo cách hiểu về “Đạo” của mỗi người, Lão Tử chia con người thành ba loại:  Sai lầm nền tảng là một kỹ năng, đánh giá quá cao bản thân, nhất định sẽ thu hút sự thù hận của mọi người.

Nếu bạn nhầm tính nóng nảy của mình với tính cách của bạn và ham mê bản thân, bạn chắc chắn sẽ làm mất lòng người khác; Nếu bạn nhầm bạn xấu là bạn tốt, bạn sẽ bị lừa dối, hoặc bạn sẽ gây nguy hiểm cho sự an toàn của bạn và mang lại tai họa cho chính mình.

Tưởng lầm người bị tổn thương là bạn tâm giao, tin tưởng người khác chắc chắn sẽ gây họa cho thân trên;

Vì vậy, khi chúng ta đưa ra mọi quyết định, chúng ta phải biết cân nhắc, cuộc đời không có buổi diễn tập nào là miễn phí. Cuộc sống không hề dễ dàng, hãy thực hiện tốt từng bước trước khi bạn có thể tiến thêm một bước dài. Sẽ thuận buồm xuôi gió nếu không mắc phải ba sai lầm.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v