Chuyển đến nội dung chính

CHÂM TRÀ CHỈ CẦN TỚI BẢY PHẦN, BA PHẦN LƯU LẠI LÀ NHÂN NGHĨA

 CHÂM TRÀ CHỈ CẦN TỚI BẢY PHẦN, BA PHẦN LƯU LẠI LÀ NHÂN NGHĨA

Trước đây thường nghe câu “rượu đầy trà vơi”, ý rằng khi rót rượu phải rót đầy, còn rót trà chỉ cần bảy, tám phần là đủ. Câu này nghe thì nghe vậy, nhưng hỏi nguyên nhân vì sao lại như thế thì không phải ai cũng biết…

Cho đến có một ngày, khi ngồi uống trà với một vị bằng hữu tinh thông trà đạo, nghe anh ấy vừa rót trà vừa nói: “Xưa nay, trà chỉ rót đầy bảy phần, ba phần còn lại là nhân nghĩa”.

Cũng có câu “trà bảy rượu tám”, là ý chỉ chủ nhà khi châm trà hay rót rượu cho khách, thì chén trà, chén rượu nên đầy bảy, tám phần. Chủ nhà dùng trà đãi khách, chỉ nên rót phần phần kính trọng, không nên quá đầy. Điều này có rất nhiều kiến giải, dưới đây là một vài tổng kết.

🔻 1. Châm trà đầy bảy phần sẽ tránh việc gây bỏng cho khách, hoặc nước trà bị đổ trên bàn hoặc quần áo khách.

🔻 2. Thưởng trà cần uống từ tốn chậm rãi, một bình trà trung bình có thể uống được vài chén, cho nên không cần phải rót một ly quá đầy.

🔻 3. Trong lúc thưởng trà, không chỉ có uống trà, mà còn cần xem màu sắc nước trà, ngửi hương vị trà. Nước trà quá đầy thì sẽ gây khó khăn cho việc đánh giá.

🔻 4. Rót trà đầy bảy phần, lưu lại ba phần là nhân nghĩa. Có câu: “Quân tử chi giao nhạt như nước”, chỉ một ly trà vơi, trong khi từ từ nhấm nháp từng hớp trà nhỏ, mới có thể khoan thai mà cảm nhận được nghĩa tình ấm lạnh.

🔻 5. Châm trà chỉ cần tới bảy phần, như vậy từ phần nước tới miệng chén trà sẽ có một khoảng trống, nước trà thanh tao thấm đượm hương thơm không dễ dàng thất lạc, trước khi uống còn có thể ngửi thấy được hương trà nồng thắm khó phai.

🔻 Bảy phần, đối với cuộc sống mà nói chính là một loại nắm giữ đúng mực. Làm việc cần đúng mực, nói chuyện cần phải có hạn độ, có điểm dừng, đối đãi người cần có tâm bao dung, xử thế cần chân thành, từ tốn.

🔻 Trà rót bảy phần tựa hồ nhắc nhở chúng ta, dù làm người hay làm việc thì nhất định phải khiêm tốn cẩn thận, không kiêu căng, không nóng giận, đừng ham thích thể hiện mình, cần khiêm tốn hàm súc, bởi “tự mãn sẽ chuốc lấy tổn hại, khiêm nhường sẽ nhận được lợi ích”.

🔻 Lưu một chút tình nghĩa, lưu một chút dư nhàn, đừng để chính mình sống quá mệt mỏi. Làm người không thể quá tuyệt tình, nói chuyện không thể nói tận, nói hết; phải hiểu được vì chính mình, vì người khác mà lưu lại một đường lui, phải hiểu được đạo lý “nước đầy sẽ tràn, trăng tròn sẽ khuyết”.

🔻 Nhân sinh tựa như bóng cây qua khe cửa, như đèn treo trước gió, ngắn ngủi tựa như phiến lá trà. Chúng ta không cần phải so đo được mất, hãy sống với thực tại, sống chân thành, thuần phác, như vậy mới sống được thản nhiên.

🔻 Công danh lợi lộc chỉ như mây khói thoảng qua, đừng vì truy cầu những thứ phù phiếm mà đánh mất cả cuộc đời. Nhân sinh kỳ thực cũng tương tự như vị trà, thanh đạm, đắng chát mới là tốt nhất.

🔻 Nhân sinh cũng không khác mấy so với việc thưởng trà. Nếu chỉ nhấp một ngụm đầu, vị đắng sẽ át hết tâm trí. Nhưng khi thưởng thức trọn vẹn chén trà ấy, ta sẽ cảm nhận trọn vẹn hương vị thanh tao sẽ thấm đượm lên từng tấc lưỡi.

🔻 Đời người giống như một chén trà, khó khăn, khổ đau chỉ trong phút chốc, như vị đắng của ngụm trà đầu tiên.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v