Chuyển đến nội dung chính

4 Nỗi khổ khiến con người ngộ ra nhiều ý nghĩa nhân sinh

 4 Nỗi khổ khiến con người ngộ ra nhiều ý nghĩa nhân sinh

Con người sống trên thế gian có quá nhiều nỗi khổ. Khi những nỗi khổ ấy ập đến, nếu một người có thể cắn răng vượt qua được thì sẽ ngộ ra nhiều ý nghĩa nhân sinh. Cảnh tượng hiện ra trước mắt người ấy sẽ là một thế giới mới, biển rộng trời cao, vô cùng khoáng đạt.

🔻 Nỗi khổ bệnh tật

Có câu nói rằng, bệnh tật vừa vô hình lại vừa vô tình. Dẫu cho một người có thân phận, địa vị như thế nào, người ấy giàu hay nghèo, thì đứng trước bệnh tật cũng đều chỉ có một thân phận như nhau, chính là “bệnh nhân”.

Nhà Phật có câu rằng, trời có mưa gió bất ngờ, người có họa phúc sớm tối, không thể dự liệu. Bệnh tật là nỗi khổ của đời người, ai ai cũng sẽ phải trải qua. Cho dù là ngày hôm nay khỏe mạnh, nhanh nhẹn nhưng ngày mai cũng khó có thể biết trước được. Cho nên, bệnh tật cũng là nỗi khổ lớn trong đời.

Dẫu rằng một người có ý chí kiên định, mạnh mẽ đến đâu đi nữa thì bệnh tật cũng vẫn không từ. Thậm chí nó còn có thể tàn phá cơ thể và tinh thần của người ấy hết lần này tới lần khác. Bệnh tật khiến con người trở nên yếu nhược, khiến con người trở nên bất lực, nhưng cũng khiến con người hiểu ra rằng cuộc sống là vô thường.

Một người khi có thể vượt qua được nỗi khổ này thì sẽ càng trân quý sinh mệnh của mình và của người khác hơn. Khi ấy người đó mới hiểu sâu sắc rằng sức khỏe chính là tài phú vô giá, tiền bạc, vinh quang nhiều bao nhiêu cũng chẳng thể đánh đổi được.

🔻 Nỗi khổ oán hận

Con người ai cũng sống trong yêu thương, ân oán, nhưng lại không mấy ai hiểu được rằng, oán hận người bao nhiêu thì bản thân sẽ tổn thương bấy nhiêu. Càng yêu thương thì người ta càng oán hận, cho nên chính ham mê và tư dục là nguyên nhân của oán hận.

Oán hận được ví như độc dược vậy. Thời gian oán hận kéo dài sẽ khiến người ta càng khổ hơn. Cho nên, cho dù đời người có không thuận như thế nào đi nữa thì đều nên mở rộng tấm lòng, đừng giữ lấy oán hận. Oán hận là một khối đá cứng rắn, nếu không buông bỏ sẽ hủy hoại chính mình. Quên đi cũng không phải một việc dễ dàng nhưng chúng ta nhất định cần phải tập để dưỡng thành thói quen “buông bỏ oán hận”.

Một người khi đã buông bỏ được oán hận thì trong tâm người ấy mới tìm lại được sự bình yên, thanh thản. Khi ấy người ta mới thể ngộ được rằng oán hận người khác là cách lấy sai lầm của người khác trừng phạt bản thân mình. Trong cuộc sống có rất nhiều điều tốt đẹp, đừng để bản thân bị vây hãm trong nỗi oán hận. Khi ta buông bỏ oán hận, thế giới sẽ rộng mở trước mắt ta.

🔻 Nỗi khổ sinh ly

Con người yêu thương nhau, truy cầu tình cảm ấy, muốn được ở gần nhau. Nhưng tình yêu thương vốn cũng bao hàm sự thống khổ. Chính là bởi vì con người một khi yêu thương thì sẽ khó chấp nhận sự xa cách, chia lìa. Cho nên từ xưa đến nay có biết bao người vì điều này mà rơi vào tuyệt vọng.

Yêu thương rồi chia lìa cũng là một việc sẽ xảy ra trong cuộc đời. Thân nhân chia lìa, bạn bè ly biệt, người yêu chia tay đều là những chuyện khiến con người thống khổ nhưng là điều hiển nhiên trong cuộc sống, chi bằng hãy biến khoảng thời gian ở bên nhau trở nên tươi đẹp để sau này không phải tiếc nuối?

Xưa nay, cho dù là anh hùng cái thế cũng khó có thể vượt qua được quan ải tình yêu. Dẫu một người có thể hô mưa gọi gió bên ngoài, nhưng khi rơi vào vòng xoáy mất đi tình yêu thương thì cũng thống khổ như nhau. Mất đi tình yêu giống như từng mũi kim cắm sâu vào trái tim khiến lòng người ta đau nhói.

Nhưng một người khi đã vượt qua được nỗi đau ấy, họ sẽ biết trân quý những người luôn ở bên mình, thật lòng yêu thương mình. Khi đó, họ cũng biết cách yêu thương người khác, bỏ bớt cái tôi của bản thân mà dung hòa với người thương hơn. Con người chỉ khi trải qua nỗi buồn “sinh ly” thì mới biết trân quý ngày gặp lại.

🔻 Nỗi khổ tử biệt

Con người cho dù là tuổi trẻ, sức khỏe mạnh mẽ đến thế nào đi nữa thì cũng đến thời điểm ra đi, cho dù là sống thọ đi nữa thì cuối cùng cũng phải quy về cái chết. Đây cũng là một nỗi khổ lớn lao của đời người. Cho nên, cho dù là ai đi nữa đều phải sử dụng chính xác từng giây phút khi còn sống. Có như vậy thì sống cũng an bình mà chết cũng bình an.

Một người khi lâm vào ranh giới sinh tử mới hiểu được rằng trên thế gian này chẳng có gì là mãi mãi. Người ấy càng hiểu ra rằng hết thảy danh, lợi cũng chỉ như mây gió thoảng qua, hết thảy đều là vô thường.

Con người được Thiên thượng ban cho sinh mệnh, và cũng đồng thời được ban cho hoàn cảnh sống vô thường này. Cũng chỉ có sự an bài của tạo hóa như vậy thì con người mới biết quý trọng cuộc sống, mới có thể cảm ngộ ra rằng nhân sinh bất quá chỉ là quán trọ mà thôi. Cũng chỉ có vậy thì con người mới luôn vô ý hay hữu ý mà không ngừng tự hỏi trong suốt cuộc đời: “Ta là ai? Ta từ đâu tới? Đến thế gian này để làm gì? Chết rồi sẽ đi về đâu?”.

Người xưa có câu: “Triêu văn đạo, tịch khả tử”, sáng sớm nghe đạo, tối chết cũng an lòng. Trong tâm có thấu hiểu, có lĩnh ngộ, có buông bỏ thì mới có thể an yên mà vượt qua. Nhân sinh là vô thường, nhưng Trời đất không vận chuyển một cách tùy ý ngẫu nhiên. Từ xưa đến nay, niềm tin về một quy luật, một dòng năng lượng hài hòa chảy xuyên suốt toàn vũ trụ đã là trọng tâm của nhiều nền văn minh. Đạo gia gọi sự cân bằng ấy là “Đạo”. Đức Phật thể hiện quy luật ấy thông qua lòng từ bi đối với tất cả chúng sinh.

Con người chỉ có tu luyện, hướng về quy luật vũ trụ mà hòa tan vào, thì mới có thể buông bỏ và vượt thoát khỏi nhân thế gian, thì mới có thể thực sự nhìn thấy được sự bất biến chân thực bên trong lẽ vô thường của Trời đất.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v