25 MINH TRIẾT NGÀN NĂM CỦA KHỔNG TỬ – NGƯỜI HIỂU ĐƯỢC SẼ ĐI XA HƠN NGƯỜI KHÁC
1. Người quân tử không vội trách người khác, mà luôn tự xét lại mình; bởi gốc của loạn không nằm ở ngoài, mà khởi từ trong tâm.
2. Khiêm nhường là áo giáp của bậc trí, bởi kẻ ngạo mạn thường gãy đổ trước gió, còn kẻ khiêm cung lại đứng vững trong bão tố.
3. Đạo học không cốt để khoe khoang tri thức, mà để tu thân; nếu tri thức không biến thành đức hạnh, thì chẳng khác nào ngọc thô không được mài dũa.
4. Người không giữ chữ tín, thì như bình vỡ mất quai: còn nước nhưng chẳng thể dùng.
5. Giàu sang mà bất nghĩa, thà chọn nghèo hèn mà an lòng; vì cái được của thân xác chẳng bù nổi cái mất của linh hồn.
6. Người trí không chạy theo lợi, mà chọn nghĩa; bởi lợi có hạn, còn nghĩa thì vô cùng.
7. Muốn biết một con người, hãy nhìn cách họ đối đãi với kẻ yếu thế, chứ đừng nhìn cách họ cúi đầu trước kẻ quyền thế.
8. Học một điều thiện mà không hành, khác nào thắp đèn rồi tự che tay, ánh sáng không bao giờ soi rọi được lòng mình.
9. Người quân tử vui trong đức, kẻ tiểu nhân vui trong lợi; vui trong đức thì tâm càng rộng, vui trong lợi thì mắt càng hẹp.
10. Người biết đủ không nghèo, kẻ tham cầu không giàu; bởi cái giàu thật sự không nằm ở của cải, mà ở sự an nhiên trong tâm.
11. Không sợ con đường dài, chỉ sợ lòng người ngừng bước; vì chậm mà bền thì đến, còn nhanh mà nản thì gãy.
12. Người không có chí hướng thì như con thuyền không buồm, gió nổi cũng chỉ xoay vòng mà chẳng đi đến đâu.
13. Muốn trị thiên hạ, hãy bắt đầu từ việc giữ lễ trong gia đình; muốn giữ lễ trong gia đình, hãy bắt đầu từ việc tu tâm.
14. Kẻ ham danh như đuổi bóng, càng chạy càng xa; người trọng đức như giữ gốc, càng nuôi càng bền.
15. Hiếu là gốc của nhân, kính là gốc của nghĩa; kẻ quên gốc thì cây chẳng thể xanh lâu.
16. Người hiền không phải vì ít nói, mà vì lời họ đủ nặng để không cần nói nhiều.
17. Cái giận nhất thời có thể thiêu rụi công đức cả đời, bởi một tia lửa nhỏ cũng đủ đốt cháy cả cánh rừng.
18. Người quân tử hòa mà không đồng, kẻ tiểu nhân đồng mà không hòa; bởi hòa là giữ nghĩa, còn đồng là chạy theo lợi.
19. Biết lỗi mà sửa, quý hơn chưa từng phạm lỗi; bởi không ai hoàn hảo, chỉ có ai đủ dũng khí để sửa mình.
20. Người khôn giữ im lặng không vì thiếu lời, mà vì biết lời nào đáng để nói, lúc nào đáng để giữ.
21. Không lo không ai biết đến mình, chỉ lo mình không đáng để được biết; bởi giá trị không nằm ở ánh mắt người đời, mà ở tâm mình có trong sáng hay không.
22. Người quân tử không tránh nghèo khó, không màng vinh hoa; chỉ lo không giữ được lòng ngay chính.
23. Tri thức mà không có nhân nghĩa, chẳng khác gì kẻ ăn cắp trí tuệ để khoe mình.
24. Người gần bậc hiền thì tâm sáng như gương, kẻ gần tiểu nhân thì lòng vẩn đục như nước đọng.
25. Lấy đức để thắng kẻ thù, lấy nghĩa để giữ bằng hữu – đó là đạo của người quân tử.
-------
👉 Những minh triết Khổng Tử để lại không chỉ là đạo lý làm người, mà còn là kim chỉ nam để sống vững vàng giữa đời đầy biến động.
Nếu bạn muốn hiểu thấu hơn về tư tưởng của bậc thánh hiền này, hãy tìm đọc cuốn sách “Khổng Tử” của học giả Nguyễn Hiến Lê, giúp soi sáng cả con đường nhân sinh lẫn trí tuệ thực hành trong đời sống hôm nay: https://s.shopee.vn/10tK3bYQU0
Nhận xét
Đăng nhận xét