1. Giữ tâm như nước, gặp động chẳng loạn
Người xưa dạy: “Tâm tĩnh, vạn sự an.”
Sóng gió chỉ làm đục mặt hồ nông, chẳng lay nổi đáy hồ sâu.
Người tu tâm phải học giữ mình giữa động — không tranh, không sợ, không cầu.
2. Người trí không vội, người hiền không nhiều lời
Trí tuệ không nằm ở miệng nói, mà ở chỗ biết lặng im khi cần.
Kẻ càng ồn ào càng dễ để lộ cái trống.
Người xưa nói: “Thâm giả tĩnh, tĩnh giả minh.”
3. Thiện mà không khoe, mới là đại thiện
Việc lành làm mà kể công, chỉ là đổi phước lấy tiếng.
Cổ nhân dạy: “Tích thiện như giấu vàng.”
Vì cái thiện chân thật, chẳng cần người khác biết, chỉ cần trời biết.
4. Biết đủ là phú, biết buông là nhàn
Người đời mưu cầu mãi không thôi, càng được càng khổ.
Người biết dừng, tuy ít mà đủ.
Người biết buông, tuy mất mà an.
5. Thắng người là sức, thắng mình mới là đạo
Cổ nhân trọng tự thắng, vì kẻ thù lớn nhất không ở ngoài thân mà ở trong tâm.
Thắng sân, thắng si, thắng dục — ấy là thắng cả thiên hạ.
6. Nói chậm, nghĩ kỹ, làm liền
Người trí không hấp tấp ở miệng, cũng không chần chừ ở việc.
Một lời nói sai, chuốc lấy oán.
Một việc bỏ lỡ, mất cả đời không lại.
7. Tâm rộng, đường tự khai
Cổ nhân nói: “Tâm sinh vạn pháp.”
Người nhỏ tâm, việc nhỏ cũng thành núi.
Người lớn tâm, núi cao cũng thành đường.
8. Lấy tĩnh trị động, lấy nhu thắng cương
Nước mềm mà xuyên đá, cỏ thấp mà tránh gió.
Người hiểu đạo không đối đầu, chỉ thuận theo để thắng trong yên.
9. Trì hoãn một niệm, tránh được trăm tai
Khi giận, đừng nói.
Khi vui, đừng hứa.
Một niệm sai — hối cả đời.
Cổ nhân lấy nhẫn để dưỡng đức, lấy tĩnh để dưỡng tâm.
10. Đời là tấm gương, soi mình chứ đừng chỉ trích người
Người trí thấy lỗi mà sửa, kẻ ngu thấy lỗi mà cười.
Đời phản chiếu tâm — tâm sáng thì cảnh sáng.
Muốn học cách giữ đức trong loạn thế, giữ trí giữa dòng đời. Tham khảo cuốn sách Tề Gia Dưỡng Người - Nền Tảng Của Hạnh Phúc – cuốn sách dẫn bạn trở về gốc của sự thông thái và sáng suốt
Nhận xét
Đăng nhận xét