1. Lùi một bước, biển rộng trời cao.
Người đời mải tranh hơn thua, mà quên mất “thắng người chẳng bằng thắng mình”. Kẻ biết lùi, không phải yếu hèn, mà là người hiểu sức gió, thuận theo tự nhiên để đi xa hơn.
2. Nước mềm yếu, song chẳng gì hơn được nước.
Cứng thì dễ gãy, mềm lại lâu bền. Học theo nước, biết lúc dừng, biết lúc chảy, biết biến hình để tồn tại giữa muôn nghịch cảnh.
3. Biết đủ là phú, biết dừng là an.
Người ham muốn vô độ, dẫu có cả thiên hạ vẫn thấy thiếu. Còn kẻ biết đủ, dù bát cơm dưa muối vẫn thong dong giữa cõi đời.
4. Người chân thật, lời như suối trong.
Thế gian chuộng kẻ khéo miệng, mà Lão Tử dạy: “Tín giả bất mỹ ngôn, mỹ ngôn giả bất tín.” Người đáng tin không nói lời hoa mỹ, người nói lời hoa mỹ thường ít đáng tin.
5. Càng biết nhiều, lòng càng rối.
Tri thức mà không có trí tuệ, chỉ khiến tâm thêm nhiễu loạn. Người ngộ đạo không phải vì đọc nhiều, mà vì biết buông đúng lúc.
6. Khiêm hạ là nền của cao quý.
Nước chảy về chỗ thấp, mà làm nên biển cả. Người biết hạ mình, mới dung được thiên hạ.
7. Lấy vô vi mà trị hữu vi.
Không phải không làm gì, mà là làm đúng lúc, đúng cách, không cưỡng cầu. Giống như người gieo hạt, gieo xong thì để đất trời lo phần còn lại.
8. Đạo không xa người, người tự xa đạo.
Đạo vốn ở trong lòng, trong hơi thở, trong từng cử chỉ. Chỉ vì lòng người toan tính mà tự rời xa cái giản dị vốn có.
9. Thương người, trời sẽ thương ta.
Lòng nhân như dòng nước, càng cho đi càng trong mát. Lão Tử dạy: “Thiên chi đạo, lợi nhi bất hại.” Đạo của Trời là giúp muôn vật sinh trưởng, không gây tổn thương.
10. Đạo lớn không tên, đức dày không lời.
Việc thiện không cần kể, công đức không cần phô. Người thật tu không cầu được biết đến, chỉ mong lòng mình không trái với Đạo.
Tham khảo cuốn sách Lão Tử - Đạo đức kinh của học giả Nguyễn Hiến Lê, đúc kết tư tưởng và triết lý của Lão Tử một cách dễ hiểu nhất, giúp trở nên thông tuệ
Nhận xét
Đăng nhận xét