Thứ bào mòn sinh mệnh con người, thật ra... không phải tuổi tác, cũng chẳng phải người đời. Mà chính là những suy nghĩ miên man trong đầu:
• Lo âu không dứt.
• So đo hơn thua.
• Tự trách móc bản thân.
• Những chấp niệm ôm chặt không buông.
Những điều ấy mới là "liều thuốc độc" rút cạn nguyên khí, khiến tâm ta chẳng yên, thân ta chẳng khỏe. Vậy nên muốn sống tốt, trước hết phải biết bảo vệ thân và tâm.
• Bảo vệ thân: Ăn uống điều độ, ngủ đủ giấc, đi bộ dưới nắng sớm, để khí huyết được lưu thông.
• Bảo vệ tâm: Bớt than thở, nghĩ điều lành, tập sống lạc quan. Học cách khen mình, thương mình, thay vì ngày ngày soi mói, trách lỗi.
🌱Cuộc đời này, vốn dĩ chỉ là một hành trình tạm bợ. Cớ gì ta phải mang theo quá nhiều ràng buộc cho nặng lòng ? Biết buông bỏ quá khứ, những điều không quan trọng, tâm sẽ nhẹ nhõm.
Dù là chuyện nhỏ như khúc mắc với hàng xóm, hay chuyện lớn như mất mát sinh – tử... Kết cục vốn chẳng khác, chỉ khác ở chỗ: Người buông thì nhẹ. Người giữ thì nặng.
Cái đáng sợ nhất trong đời, không phải nghịch cảnh ngoài kia, mà là ta tự hành hạ chính mình:
• Nghĩ không thông.
• Nhìn không thấu.
• Buông không nổi.
Lúc nào cũng lo được - mất, để rồi chưa từng thấy hạnh phúc. Trong đời, bạn để tâm điều gì, điều đó sẽ làm bạn tổn thương. Bạn tính toán điều gì, điều đó sẽ khiến bạn mỏi mệt.
• Nỗi khổ đến từ chấp niệm.
• Sự rối loạn đến từ so đo.
🌱Cái khó nhất... không phải là kiếm tiền, không phải là thành công, mà là biết buông bỏ. Buông bỏ những gì không cần thiết, buông bỏ đúng lúc. Ai sống cũng có những câu chuyện, những tổn thương. Có người nhẹ nhàng đi qua, có người mắc kẹt mãi mãi. Tất cả đều do tâm.
Tâm có thì có, tâm không thì... thế giới cũng lặng. Quá khứ đã qua, giữ cũng chẳng được. Tương lai chưa tới, lo cũng vô ích. Hiện tại mới là tất cả.
Ánh nắng hôm qua, chẳng thể hong khô áo hôm nay. Cơn mưa ngày mai, chẳng làm ướt được ta của hiện tại. Thế nên, hạnh phúc mà ta tìm kiếm suốt một đời... không nằm ở ngày hôm qua, cũng chẳng chờ ở ngày mai. Nó nằm ngay trong hiện tại:
• Một bữa cơm ấm.
• Một khung cảnh bình yên.
• Một ngọn đèn ấm áp, trong căn nhà có người thân đang đợi.
Tất cả mọi thứ trên đời chỉ đều là tạm bợ. Ánh sáng đẹp nhất trần gian... chính là đèn sáng trong nhà. Bạn đã bao giờ trải qua một biến cố rồi mới nhận ra: Sức khỏe của bản thân, và sự bình an của gia đình mới là tất cả chưa ?
Tham khảo cuốn sách "Sống đơn giản – Cội nguồn của tâm an", để học cách buông những điều không đáng bận tâm, và giữ lại những điều khiến tâm hồn bạn bình yên nhất
Nhận xét
Đăng nhận xét