Tôi từng tin sai người, từng mất tiền vì một cái bắt tay, từng giúp người rồi bị phản. Sau nhiều năm, tôi không thông minh hơn, chỉ là bớt ng.u dại hơn.
Đây là 9 cách tôi dùng để “đọc vị người khác” không cần hỏi họ là ai.
1. "Hoạn nạn" nhìn ra chân tình
Không phải ai vỗ vai khi bạn thành công cũng là người thân thật l:òng. Chỉ khi bạn thất bại, ngã xuống, không còn gì trong tay mà người nào vẫn nhắn một câu hỏi han… người đó mới là hiếm. “Hoạn nạn nhìn ra chân tình - Giông bão phân rõ người dưng.”
2. “Nhìn cách họ đối xử với người “yếu thế” hơn
Nếu họ tôn trọng người chẳng đem lại lợi lộc gì cho họ, thì bạn có thể tin được. Còn nếu họ hèn với người trên, hống hách với người dưới thì đừng mơ ngày nào đó họ sẽ không xử tệ với bạn. Lịch sự với người có quyền không phải tử tế mà là phép xã giao. Tôn trọng người không có gì mới là gốc của nhân cách.
3. “Đồng tiền” là bài test nhân cách rẻ nhất
Tôi từng hợp tác làm ăn, tưởng đâu tình thân quý hơn t.iền. Rồi tới lúc chia lợi nhuận mọi thứ hiện nguyên hình. “Người đàng hoàng sòng phẳng - Người vụ lợi xoay chữ, bẻ nghĩa”. Tiền không xấu, chỉ là nó làm lộ ra con người thật sau lớp mặt nạ.
4. Quan sát khi họ tức giận
Người ta có thể diễn khi vui, khi hợp tác, khi còn l:ợi ích. Nhưng khi nổi nóng là lúc không còn kiểm soát được cảm xúc lẫn bản ngã. Người bản lĩnh tức giận nhưng không chạm nhân phẩm người khác. Trong khi kẻ nhỏ nhen sẵn sàng lôi cả quá khứ để làm bạn tổn thương.
5. Cách họ nói về người vắng mặt là cách họ sẽ nói về bạn khi bạn rời đi
Tôi từng ngồi nghe một người “kể hết lỗi lầm” của người cũ… Nghe xong, tôi không thấy họ đáng th:ương mà chỉ thấy: Nếu mai này tôi cũng rời đi, họ sẽ nói về tôi như thế. Người đáng tin giữ im lặng khi không còn đồng hành. Người tiểu nhân cần sân khấu để diễn vai nạn nhân muôn thuở.
6. Khi bạn không còn giá trị họ có còn tôn trọng bạn không?
Có người từng ngọt ngào gọi tôi là “thầy”, “sếp”, “người anh lớn”… Rồi khi tôi rút lui khỏi vị trí, không còn ảnh hưởng họ tránh mặt, coi như người dưng. Tôi không trách. Tôi chỉ lặng lẽ gạch tên khỏi danh sách người đáng nhớ. Vì người biết ơn thì vẫn chào khi không còn cần nhau. Kẻ vụ lợi chỉ nhớ bạn khi có việc.
7. Quan sát cách họ giữ lời, chứ đừng nghe họ hứa gì
Tôi không cần ai hứa nhiều. Tôi chỉ cần nhìn họ giữ lời bao nhiêu lần. Có người chẳng bao giờ nói nhiều nhưng làm tới nơi. Có người nói như rót mật nhưng hẹn 10 lần, trễ cả 11. Tôi không trách ai “bận” tôi chỉ không nhắc lại lời hứa cũ.
8. Người đáng tin là người không cần chứng minh gì nhiều
Người thật sự có nội lực không cố gắng thể hiện. Họ chăm chỉ làm rồi để kết quả tự lên tiếng. Ngược lại, người nói nhiều về thành tích, hay khoe mối quan hệ, hay gồng mình để “trông có vẻ hay ho” thường là lớp sơn bên ngoài cho sự trống rỗng bên trong.
9. Cuối cùng hãy nhìn thời gian
Không có gì đọc vị chính xác bằng... năm tháng. Vì lời nói thì dễ ngọt. Hành động thì dễ diễn. Chỉ có thời gian là thứ không biết nói dối. Người tốt càng chơi càng thấy sáng, người tệ càng gần càng thấy tối.
👉 Tin người không sai nhưng tin không đúng người cái giá thường rất đắt. Hãy giữ lòng tin nhưng giữ thêm cho mình một chút quan sát, một chút trải đời, và một chút lặng im...
Tham khảo cuốn “Đọc vị con người như đọc một cuốn sách” sẽ cho bạn những công cụ sắc bén để quan sát, phân tích và thấu hiểu – giúp bạn chọn đúng người để tin, đúng người để đồng hành, và đúng người để đặt niềm tin trọn vẹn
Nhận xét
Đăng nhận xét