KHÔN TÙY LÚC, NGU TÙY HOÀN CẢNH
Trong cuộc sống, có lúc bạn cần im lặng để giữ mình, cần nhún nhường để tiến xa hơn.
Đôi khi, giả vờ ngây ngô lại giúp bạn tránh được sóng gió, giữ được an toàn.
Đó không phải là hèn yếu, mà là sự khôn ngoan bậc cao – biết lúc nào nên cứng, lúc nào nên mềm.
Hãy nhìn quanh mà xem:
– Người nói nhiều thường dễ lộ sơ hở, người im lặng mới khiến người khác dè chừng.
– Người giỏi giang quá mức dễ bị ghen ghét, người biết giấu tài mới đi được đường dài.
– Người khôn ngoan không phải là người cái gì cũng biết, cái gì cũng nói, mà là biết lúc nào nên tỏ ra không biết.
Ở đời, không phải trận chiến nào cũng cần thắng.
Không phải lời nào cũng cần nói.
Không phải chỗ nào cũng cần thể hiện.
Khôn ngoan là biết chọn thời điểm để tỏa sáng, và cũng biết khi nào nên lùi lại, “ngu” đi một chút để đổi lấy bình an.
Kẻ khôn ngoan thật sự không phải người lúc nào cũng sắc sảo, mà là người có thể biến mình thành chiếc bóng khi cần, và biến mình thành ngọn lửa khi phải.
Đó mới là nghệ thuật sống.
Vậy nên, hãy nhớ:
Khôn tùy lúc, ngu tùy hoàn cảnh.
Không phải để dối mình, mà để sống một cuộc đời an toàn, bản lĩnh và lâu dài.
Người thông minh luôn ứng dụng những nguyên tắc xử thế đỉnh cao khiến cho đối phương không còn đường đáp trả.
Nhận xét
Đăng nhận xét