Chuyển đến nội dung chính

Lợi nghĩa phải đi cùng nhau

 Mặc Tử: “Lợi nghĩa phải đi cùng nhau – theo nghĩa mà không xét lợi là ngốc, theo lợi mà bỏ nghĩa thì ngu hiểm”


Trong thời chư hầu giao tranh, Mặc Tử không nổi tiếng bằng Khổng Tử về lễ, cũng không quyền lực như Hàn Phi về pháp, nhưng ông có một thứ khiến các học phái khác nể sợ: khả năng lập luận cực kỳ rành mạch, luôn đi thẳng vào vấn đề và không nhân nhượng với sự mơ hồ.

🌿Một trong những lập luận sắc bén nhất của Mặc Tử nằm ở quan điểm về “lợi” và “nghĩa”.

Ông phản bác Nho gia  những người coi trọng “nghĩa” mà ít nói đến “lợi”.

Ông cũng phản bác luôn những kẻ chỉ biết “lợi” mà xem nhẹ đạo nghĩa.

Mặc Tử đưa ra luận điểm:

“Sự việc nào làm được cho dân lợi thì làm; làm mà hại dân thì bỏ. Nhưng điều có lợi mà trái nghĩa thì chưa chắc nên theo, điều hợp nghĩa mà vô dụng thì cũng chưa chắc nên giữ.”

Đây là cách tư duy rất hiện đại, nhưng lại xuất hiện cách đây hơn hai nghìn năm.

⚡Nho gia nói: “Hành nghĩa trước, lợi sau.”

Ông cho rằng nhiều kẻ nhân danh đạo nghĩa để khoe mẽ, giữ hình tượng, nhưng hành động lại chẳng giúp đất nước bớt khổ, dân chúng bớt đói. Đó là đạo nghĩa trống rỗng, chỉ đẹp trong lời nói.

Câu này đánh thẳng vào những kẻ chỉ biết nói mà không biết làm.

🔒Ngược lại, Mặc Tử chỉ ra rằng lợi không có nguyên tắc dẫn dắt sẽ trở thành cái cớ cho loạn lạc.

Ví như:

• Để giành lợi mà phản thầy, đó là loạn.

• Để tranh lợi mà g.iế.t anh em, đó là hại đạo.

• Để mưu lợi mà không xét hậu quả, đó là tự tổn hại lâu dài.

Do đó, ông kết luận:

Theo nghĩa mà không xét lợi, đạo nghĩa biến thành hình thức, xa rời đời sống, không thực tế.

Theo lợi mà bỏ nghĩa, xã hội vô đạo, con người không còn nền tảng để tin nhau.

Chỉ khi lợi và nghĩa cùng đi quốc gia mới bền, con người mới sống an ổn.

Đây là một trong những tư tưởng hiếm hoi vừa lý, vừa thực, vừa thẳng thắn, vừa phản biện được hai cực đoan.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Nghệ thuật nói chuyện chân thành, thiện tâm của cổ nhân

 Nghệ thuật nói chuyện chân thành, thiện tâm của cổ nhân Nói chuyện là một môn nghệ thuật, giao tiếp giữa người với người đều cần chia sẻ bằng lời nói. Làm thế nào để biểu đạt quan điểm của bản thân một cách rõ ràng mà không khiến người khác cảm thấy bị tổn thương là điều đáng để chúng ta suy ngẫm. Mạnh Tử nói: “Dùng lời người khác có thể hiểu để kể về những đạo lý sâu xa, là giỏi ăn nói vậy”. Thế nào là những lời dễ hiểu? Sách “Đại học” có viết “Dùng những việc quanh mình làm ví dụ mà nói rõ đạo lý, có thể giúp người khác dễ hiểu và tiếp nhận hơn.” Về điều này, có một câu chuyện giản dị giữa Mạnh Tử và Tề Tuyên Vương như vậy. Một hôm, Mạnh Tử tới yết kiến Tề Tuyên Vương. Tề Tuyên Vương hỏi Mạnh Tử: “Người như ta có thể hành vương đạo không?” Mạnh Tử nói: “Đương nhiên là có thể! Chỉ cần ngài có thể khiến bách tính trong thiên hạ được an lạc, vậy thì ai là người không muốn tôn ngài làm vương được đây?” Tuyên Vương hỏi: “Vậy ta có thể khiến bách tính trong thiên hạ được an lạc hay kh...