NGƯỜI TỬ TẾ THẬT SỰ – HỌ KHÔNG CÒN NGÂY THƠ.
Trong đời, sự tử tế không được sinh ra từ thuận lợi, mà được rèn từ những cú đâm, cú phản, và cú ngã.
Người tử tế thật sự – không phải vì họ chưa từng thấy mặt tối của con người, mà là họ đã đi qua bóng tối đó và chọn không giống như nó.
Họ không hiền.
Họ chỉ chọn cách điềm tĩnh giữa những điều cay độc, và giữ nhân tính giữa nơi người ta dễ dàng giả tạo.
HỌ KHÔNG CÒN TIN DỄ, NHƯNG CŨNG KHÔNG CẦM THÙ.
Người tử tế từng bị lừa – nhiều lần.
Từng giúp nhầm người – bị lợi dụng, bị xem thường, bị nói xấu sau lưng.
Họ từng rơi vào hố sâu của niềm tin bị phản bội, đến mức có lúc tưởng mình ngu ngốc.
Nhưng chính đời dạy họ rằng:
“Nếu không từng bị dối trá, bạn sẽ chẳng bao giờ biết thế nào là trực giác.”
“Nếu không từng bị lợi dụng, bạn sẽ chẳng bao giờ học được cách đặt giới hạn.”
Giờ đây họ giúp người – nhưng không để ai đặt tay vào lòng tốt của họ mà mặc cả.
Họ tha thứ – nhưng không bao giờ quay lại chỗ đã từng khiến họ chảy máu.
TỬ TẾ KHÔNG PHẢI LÀ HIỀN, MÀ LÀ BIẾT RÕ GIỚI HẠN.
Người tử tế biết rõ:
• Lòng tốt không phải là món hàng phải phát miễn phí.
• Im lặng không phải là sợ hãi, mà là biết khi nào lời nói không còn cứu nổi nhân cách người kia.
• Kiềm chế không phải yếu đuối, mà là sức mạnh của người không cần chứng minh mình đúng.
Họ không hơn thua, nhưng không chịu thua.
Họ không tranh cãi, nhưng ai chạm vào giới hạn của họ – sẽ biết họ không dễ bị xâm phạm.
BÊN NGOÀI LÀ ĐIỀM TĨNH – BÊN TRONG LÀ LỬA NGẦM.
Người tử tế thật sự – đã đi qua cả ánh sáng và bóng tối trong chính mình.
Họ biết, lòng tốt nếu không có trí tuệ – sẽ trở thành con dao tự cứa.
Và từ đó, họ học cách tử tế có nguyên tắc, yêu thương có giới hạn, giúp người có chọn lọc.
Họ không cần ai hiểu, vì họ hiểu rõ: người hiểu thì không cần giải thích, kẻ không hiểu thì giải thích cũng vô ích.
TỬ TẾ – LÀ ĐÃ ĐAU ĐỦ ĐỂ KHÔNG CÒN NGÂY THƠ, NHƯNG VẪN CHỌN ĐỪNG TRỞ NÊN TÀN NHẪN.
Nhận xét
Đăng nhận xét