Chuyển đến nội dung chính

ĐỨC NĂNG THẮNG SỐ

 ĐỨC NĂNG THẮNG SỐ – CON ĐƯỜNG CHUYỂN HÓA VẬN MỆNH.


Người đời thường nói: “Số đã định, tránh cũng không được.” Nhưng trong giáo lý của Đức Phật, không có cái gì gọi là “số phận cố định”, mà chỉ có nhân – duyên – quả đang tiếp nối từng ngày. Mệnh là quả của quá khứ, nhưng đức là nhân của hiện tại. Và chính nhân hiện tại này có thể làm mới, làm nhẹ, làm chuyển toàn bộ dòng nghiệp cũ.

Đức năng thắng số — không phải lời khuyên an ủi, mà là một sự thật của luật nhân quả.

Vì số chỉ là cái bóng của nghiệp, còn đức là ánh sáng của tâm. Khi ánh sáng đủ mạnh, bóng tối tự tan. Khi tâm đủ thiện, nghiệp dữ tự yếu.

Có người sinh ra trong nghèo khó, nhưng luôn sống hiền lành, biết giúp người, biết giữ lời chân thật. Nhiều năm sau, họ tự nhiên gặp may, được người thương, việc thuận. Cũng có người sinh ra trong đủ đầy, nhưng kiêu ngạo, lừa dối, tổn người, hại vật — chẳng bao lâu, của cải tan, tình duyên khổ, tâm bất an. Đó không phải do trời ban hay trời lấy, mà là do phước và đức trong tâm người ấy quyết định.

Đức là nền tảng của phước. Người có đức thì dù mất tiền vẫn còn an, mất danh vẫn còn người thương, mất hết vẫn còn niềm tin. Người vô đức, dù có phước lớn, sớm muộn cũng cạn — vì phước như nước trong hồ, còn đức là suối nguồn. Nước cạn rồi có thể đầy lại, nếu nguồn vẫn chảy.

Muốn đổi vận, đừng đi tìm thầy bói, đừng hỏi ngày tốt – xấu, mà hãy hỏi chính lòng mình hôm nay đang thiện hay ác.

Đức được bồi đắp mỗi ngày từ những việc nhỏ nhất:

– Không làm tổn thương ai, dù chỉ bằng lời nói.

– Biết ơn khi được giúp, biết tha thứ khi bị tổn thương.

– Làm việc thiện mà không cầu tiếng khen.

– Giữ tâm ngay thẳng, dù hoàn cảnh bất công.

– Nói lời chân thật, sống có nghĩa, có tình.

Khi tâm ta thiện, năng lượng trong ta đổi khác.

Khi năng lượng đổi khác, duyên mới bắt đầu sinh. Duyên lành sinh ra, thì vận mệnh tự nhiên cũng chuyển.

Đức Phật từng dạy: “Không ai cứu được ai, chỉ có tự mình thắp đuốc mà đi.” Ngọn đuốc ấy chính là đức hạnh và trí tuệ. Khi ta biết tu tâm, dưỡng tánh, khiêm hạ, từ bi, sống đúng với chân thật của mình – đó chính là đang tự thắp sáng vận mệnh.

Cuộc đời này không ai khổ mãi, cũng không ai sướng mãi. Nhưng người có đức, dù gặp nghịch cảnh, vẫn không gục. Vì họ hiểu rằng, mỗi khổ đau chỉ là bài học để gột tâm, mỗi khó khăn chỉ là cơ hội để trau đức.

Đức là chiếc áo giáp bảo vệ ta khỏi tai ương, là ngọn đèn dẫn đường qua đêm tối, là vốn liếng duy nhất mang theo được giữa dòng sinh tử.

Vậy nên, đừng hỏi “đời có đổi được không”, mà hãy hỏi “ta có đủ đức để đổi đời chưa?”.

Bởi số không thắng được người có đức, và nghiệp không thể trói được tâm đã sáng. Khi đức đủ, tự nhiên mọi cánh cửa cuộc đời sẽ mở, và con đường vốn gập ghềnh bỗng trở nên thênh thang, nhẹ bước.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Nghệ thuật nói chuyện chân thành, thiện tâm của cổ nhân

 Nghệ thuật nói chuyện chân thành, thiện tâm của cổ nhân Nói chuyện là một môn nghệ thuật, giao tiếp giữa người với người đều cần chia sẻ bằng lời nói. Làm thế nào để biểu đạt quan điểm của bản thân một cách rõ ràng mà không khiến người khác cảm thấy bị tổn thương là điều đáng để chúng ta suy ngẫm. Mạnh Tử nói: “Dùng lời người khác có thể hiểu để kể về những đạo lý sâu xa, là giỏi ăn nói vậy”. Thế nào là những lời dễ hiểu? Sách “Đại học” có viết “Dùng những việc quanh mình làm ví dụ mà nói rõ đạo lý, có thể giúp người khác dễ hiểu và tiếp nhận hơn.” Về điều này, có một câu chuyện giản dị giữa Mạnh Tử và Tề Tuyên Vương như vậy. Một hôm, Mạnh Tử tới yết kiến Tề Tuyên Vương. Tề Tuyên Vương hỏi Mạnh Tử: “Người như ta có thể hành vương đạo không?” Mạnh Tử nói: “Đương nhiên là có thể! Chỉ cần ngài có thể khiến bách tính trong thiên hạ được an lạc, vậy thì ai là người không muốn tôn ngài làm vương được đây?” Tuyên Vương hỏi: “Vậy ta có thể khiến bách tính trong thiên hạ được an lạc hay kh...