Chuyển đến nội dung chính

3 chữ “không” trong đối nhân xử thế

 3 chữ “không” trong đối nhân xử thế

Con người ngày nay đôi khi trông có vẻ như rất tiêu diêu tự tại, nhưng kỳ thực ai nấy đều đã từng trải qua vô số lần đêm đen không người bày tỏ. Dù giây này phút này cuộc sống có tồi tệ đến đâu, cũng không thể sống một cách mơ hồ, hay chỉ biết uỷ mị khóc than… Đời người không có trạm dừng chân, hiện thực vĩnh viễn vẫn là những xuất phát điểm. Trong cuộc sống đầy sóng gió ấy, đối nhân xử thế lại là một môn học vấn mênh mông. Nắm vững được môn học vấn này, con người như cưỡi trên sóng dữ, có thể làm theo ý mình như những đứa trẻ vờn sóng nước. Không nắm vững điều này thì lên cũng khó, xuống cũng chẳng xong, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể bị sóng đánh chìm giữa con nước lớn.
Trong “Đạo Đức Kinh” của Lão Tử nói rằng: “Thiện vi sỹ giả bất vũ; thiện chiến giả, bất nộ; thiện thắng địch giả, bất dự”, ý rằng người giỏi không để lộ tài năng, kẻ thiện chiến không nóng giận, người thắng được kẻ địch thì không đối đầu với người. Đây chính là ba chữ “không” trong đối nhân xử thế.
🔻 Bất vũ: Không để lộ tài năng
Một người vì những cơ hội, nhân duyên khác nhau mà thành tựu những giai tầng, địa vị khác nhau.
Khi ở ngôi cao đừng dương dương tự đắc, cảm thấy mình dường như cao hơn người khác một bậc. Hễ mang theo tâm thái này thì dẫu ở nơi nào, chúng ta cũng sẽ không coi trọng người khác. Do vậy khó tránh khỏi những phút ngông cuồng tự đại, cậy thế át người, vô tình hay cố ý phô diễn tài năng của bản thân.
Nếu trong cuộc sống mà hành xử như vậy sẽ khiến người khác phản cảm và xa lánh bạn, khiến tình bạn ngày càng mờ nhạt.
Trong công việc mà hành xử như vậy, sẽ dễ dàng xem thường năng lực của người khác, chà đạp lên lòng tự tôn của họ, sẽ gieo mầm hoạ cho sự trượt ngã của mình về sau.
Những người có một chút thành tựu nhất định, thăng lên một giai tầng nhất định, đạt được địa vị nào đó, thì càng cần khiêm tốn như đứng trước vực sâu thăm thẳm. Bởi lẽ một cây làm chẳng nên non, giữa muôn vàn mối quan hệ phức tạp bạn không thể vứt bỏ mọi người, thân cô thế cô đối mặt với mọi chuyện.
Khi ở ngôi cao, nhất định phải biết hạ mình, hạ mình mới có thể ngẩng cao đầu.
Khi thành tựu thấp kém cũng đừng hổ thẹn vì khiếm khuyết của mình, nỗ lực khiến bản thân trở nên mạnh mẽ mới là vương đạo.
Những người cảm thấy mình nhỏ nhoi quá mức, mới thường thích đi tắt đón đầu, khi căn cơ chưa vững đã muốn gây tiếng vang. Hễ có cách nghĩ này sẽ khó tránh khỏi việc rơi vào trạng thái thùng rỗng kêu to, nhưng ngược lại càng khiến nhược điểm của bản thân bị bộc lộ ra.
Lúc này, hãy trầm tĩnh lại, khiêm tốn học hỏi sở trường của người khác, bù đắp cho thiếu sót của mình mới là chính đạo.
🔻 Bất nộ: Không dễ dàng nổi giận, cũng không chọc giận người khác
Trong cuốn “Hoài Nam Tử – Bổn Kinh Huấn” có nói rằng: “Bản tính của con người là nếu bị xâm phạm sẽ tức giận, tức giận sẽ sôi tiết, sôi tiết khí sẽ bị kích kích, khí bị kích thích sẽ nổi giận, nổi giận sẽ bột phát cơn nóng giận ra ngoài”.
Nóng giận sẽ khiến con người mất đi lý trí, nói ra những lời không nên nói, làm ra những việc không nên làm. Mà lời nói ra chẳng thể thu về, việc làm sai cũng chẳng thể vãn hồi.
Trong gia đình thường nổi giận sẽ phá vỡ tình thân, khiến hậu thuẫn của mình không vững chắc. Trong cuộc sống thường nổi giận sẽ phá hoại sự ấm êm, hạnh phúc, khiến vận may dần lùi xa.
Trong công việc thường nóng giận sẽ không được lòng mọi người và không có được con đường tiến thân thông thuận. Đợi tới khi tỉnh ra thì hối hận đã muộn. Cho nên, dẫu tức giận cũng phải nhẫn nại kiềm chế, giữ vững nguyên tắc không quyết định bất cứ điều gì khi đang nóng giận.
Đương nhiên có thể kiềm chế không giận mới là sự lựa chọn tốt nhất. Ngoài việc bản thân không tức giận ra, cũng không nên chọc giận người khác.
🔻 Bất dự: Không trực tiếp đối đầu với người khác
“Binh Pháp Tôn Tử” nói “Không đánh mà có thể khuất phục binh lính của người khác, mới là bậc thiện chiến trong những người thiện chiến.”
Nếu có thể dùng cách khác giải quyết vấn đề thì không nên đối đầu trực tiếp với người khác. Đây là đạo xử thế, cũng là cội nguồn của trí tuệ.
Trăm người thì mỗi người mỗi vẻ. Trong cuộc sống chúng ta có thể gặp bất cứ kiểu người nào, đương nhiên cũng có những khi xảy ra xung đột trực diện. Chúng tự nhiên ập đến, có thể khiến bạn phải hứng chịu nỗi đau thể xác, hay bị tổn hại danh tiếng, dẫu muốn tránh, mà đôi khi cũng đành bất lực. Vậy nên có thể giải quyết vấn đề một cách khéo léo mà không gây ra tổn thất lớn hơn đã trở thành một nghệ thuật vô cùng quan trọng.
Khi xảy ra những vụ đối đầu trực diện, giả ngốc một cách phù hợp cũng là cách hay, không chọc giận đối phương, bản thân cũng không chiêu mời tổn thất. Khi xung đột trực diện trước sự chứng kiến của hàng trăm con mắt thì có thể giải quyết một cách hài hước, khiến tất cả đều có thể cười mà bỏ qua sự việc.
Đối nhân xử thế, kỳ thực chính là quá trình tu tâm, tu được “bất vũ, bất nộ, bất dự”, không để lộ tài năng, không nổi giận, không đối đầu, vậy là sẽ được thọ ích cả một đời!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, l...