Chuyển đến nội dung chính

NHÂN SINH MUỐN BÌNH AN, HÃY TẬN DỤNG TỐT PHÉP TRỪ TRONG CUỘC SỐNG

 NHÂN SINH MUỐN BÌNH AN, HÃY TẬN DỤNG TỐT PHÉP TRỪ TRONG CUỘC SỐNG

Có người từng hỏi một bậc thầy điêu khắc rằng: “Thưa ông! Nghệ thuật là gì?”. Người nghệ sĩ trả lời: “Chính là trừ đi phần thừa”. Điều này tương tự như đời người vậy, cần học cách sử dụng phép trừ trong cuộc sống, có như vậy mới thấy hạnh phúc được.

Người sống hạnh phúc, hầu hết đều biết làm phép trừ cho cuộc sống của họ: Trừ đi những phần thừa thãi để sống một cuộc đời bình an. Vậy phần thừa đó là gì?

Chính là:

Trừ bớt các nhu cầu, thì phiền não ít đi.

Trừ bớt các ham muốn, thì thống khổ ít đi.

Trừ bớt những so sánh, thì ưu sầu ít đi.

Bớt đòi hỏi, phiền não ít đi

Tận dụng tốt phép trừ trong cuộc sống, giảm bớt những mong cầu sẽ giúp chúng ta bớt đi phiền não.

Trong cuốn sách “Danshari” của nhà văn Nhật Bản Hideko Yamashita, từng khiến thay đổi cuộc sống của hàng triệu người trên thế giới. Khái niệm của nó đơn giản chính là “Đoạn, Xả, Ly”:

“Đoạn” - không mua, không thu, không lấy những thứ không cần thiết, tránh dung nạp quá nhiều.

“Xả” - vứt bỏ những thứ không có giá trị và vô dụng trong nhà, tránh việc tích lũy quá nhiều.

“Ly” - vứt bỏ sự lệ thuộc của bạn vào vật chất, để ngôi nhà có một không gian rộng rãi, thoải mái, và tự do tự tại.

Nếu từ sâu thẳm trong tâm bạn, có thể “Đoạn” hết thảy các mong cầu quá mức, “Xả” những nhu cầu dư thừa, “Ly” các nhu cầu quá cao, thì bạn sẽ thấy: đơn giản mới chính là hạnh phúc vô song.

Lúc đó bạn sẽ chợt nhận ra, đời người đôi khi chỉ cần một bữa cơm, một hồ lô rượu cạnh người tri âm, thì dù có ngồi trong ngõ hẻm, nhưng vẫn cảm nhận được niềm vui không thay đổi.

Đôi khi chỉ là thưởng thức một tách trà ngon, đọc một cuốn sách hay, thì dù trong căn nhà chật hẹp, trong tâm vẫn thấy vui vẻ, hạnh phúc.

Nhưng một số người cứ luôn bị ám ảnh bởi tất cả các loại cám dỗ trong cuộc đời. Mong cầu cái này, mong cầu cái kia, nhưng lại không biết càng đòi hỏi thì càng nhiều phiền não.

Cuối cùng, thay vì cải thiện chất lượng cuộc sống, thì những đòi hỏi quá mức có thể giết chết hạnh phúc giản đơn của chính bạn. Vì thế, không nên vì cái gọi là nhu cầu cao, mà hạ thấp đi chỉ số hạnh phúc của mình.

🔻 Bớt ham muốn, đau khổ ít đi

Tận dụng tốt phép trừ trong cuộc sống, còn là giảm bớt những ham muốn, như vậy tự nhiên đau khổ cũng theo đó mà ít đi.

“Thái Căn Đàm” có một câu nói: “Con đường ham muốn của con người rất hẹp, và chúng ta chỉ dừng lại khi trước mắt đầy bụi gai bãi lầy”.

Câu này có nghĩa là: Ham muốn giống như một con đường hẹp. Một khi bạn bước trên con đường này, thì phía trước sẽ gập ghềnh, khó khăn, khiến bạn vô tình bị mắc kẹt trong một vũng lầy.

Thật đau đớn khi truy cầu mà không có được, và khổ đau sẽ còn nhiều hơn khi mà có được lại không biết thỏa mãn.

Phần lớn những thống khổ như vậy trong đời, đều từ việc truy cầu ham muốn và không biết thỏa mãn. Cái gọi là ham muốn quá nhiều và hạnh phúc quá ít cũng chính là như vậy.

Có một câu chuyện thế này: Trong một ngôi làng nhỏ tĩnh mịch, có một cặp vợ chồng sống cùng nhau, dù nghèo khó nhưng gia đình luôn hạnh phúc.

Một ngày nọ, như thường lệ, người chồng đi trồng trọt, trong lúc ông đang cuốc đất thì đào lên được một vật lấp lánh bằng vàng. Người nông dân nhìn chằm chằm vào nó và nhận ra, đó là một tượng La Hán bằng vàng vô cùng quý giá.

Người nông dân vui vẻ về nhà để chia sẻ tin vui cho vợ, người thân và bạn bè. Ai nấy cũng đều vui mừng và quyết định tổ chức một bữa tiệc thịnh soạn.

Nhưng trái với mọi người, vợ của người nông dân lại tỏ ra buồn bã, tâm trạng của bà còn ảnh hưởng đến cả bầu không khí vui vẻ trong nhà. Vào ngày bữa tiệc được tổ chức, vợ của người nông dân vẫn không thể vui lên được một chút.

Thấy lạ, có một người tò mò hỏi: “Chồng cô đã đào được tượng La Hán bằng vàng. Bây giờ, cô không còn phải lo lắng đến cái ăn cái mặc, còn được sống trong một căn nhà mới khang trang, tại sao vẫn cứ rầu rĩ không vui như thế?”

Vợ của người nông dân trả lời: “Bởi vì tôi không biết tượng 17 vị La Hán vàng còn lại nằm ở đâu?”.

Thế mới thấy, sự tham lam khiến con người ta luôn đau khổ, dẫu có sung sướng nhưng lại không thể tận hưởng vì cứ mãi cho rằng bản thân chưa đủ, lại muốn có nhiều thêm.

Do đó, con người muốn hạnh phúc, hãy học cách biết đủ và loại bỏ những ham muốn, thì đau khổ tự nhiên sẽ ít đi.

🔻 Bớt so sánh, ưu sầu ít đi

Tận dụng tốt phép trừ của cuộc sống, bỏ đi tâm so sánh, tự nhiên ưu sầu sẽ ít đi.

Sự bất hạnh của đời người thường là do hay so sánh với người khác mà thành: “Thành tích học tập của con người khác tốt hơn con mình”, “Chồng của người khác chu đáo hơn chồng mình”, “Phúc lợi ở công ty người khác tốt hơn công ty mình” …

Sự so sánh thực ra chỉ làm tăng thêm ưu sầu cho người ta, một khi động niệm so sánh thì hạnh phúc liền biến mất. So sánh mù quáng quả thật tương đương với tự giết chết chính bản thân mình.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được hình

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người, bạn

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, lúc v